Bận rộn với công việc trên các công trường khắp đất nước, đã hơn một năm tôi mới có dịp về thăm nhà. Xe rời bến . Hàng ghế trước tôi là một thanh niên ngoài hai mươi tuổi. Khuôn mặt thanh tú . Quần áo mặc đúng thời trang. Mái tóc bồng bềnh, lãng tử. Đôi mắt Lim dim xa xăm, tâm hồn đang đắm say vào bản nhạc du dương nào đó ở thiết bị nghe nhạc đeo bên tai. Một thanh niên đẹp trai, tâm hồn lãng mạn. Tôi có hai người con, một trai, một gái. Con trai tôi đã vào đại học. Còn cháu gái đang theo học trung học phổ thông. Tôi thầm mong, sau một năm về nhà, con trai tôi cũng chững chạc, đẹp trai như hình mẫu người thanh niên đang ngồi phía trước. Đang chìm đắm trong suy tưởng, tôi giật mình khi phanh xe rít lên, chạy từ từ để dừng lại đón khách.
Lên xe là một cụ già chừng gần tuổi bảy mươi và một cháu gái khoảng chín, hay mười tuổi. Đảo mắt một lượt khắp các hàng ghế không còn có chỗ ngồi cụ già đứng bám vào thành ghế xe cho khỏi bị ngã. Tôi đứng dậy và nhường ghế cho cụ rồi kéo cháu bé cùng ngồi lên nắp ca pô. Cụ già nói lời cám ơn sau khi từ chối không được đề nghị của tôi. Để cháu gái yên tâm ngồi cùng người khách lạ, tôi lân la hỏi chuyện :
. - Thưa cụ, cụ và cháu về đâu ạ.
- Tôi đưa cháu về quê để làm giỗ bà nội cháu trên quê tận Yên Sơn bác ạ, bố mẹ cháu phải ngày kia, thứ 7 mới được về.
- Dạ, thưa cụ, trên quê mình gia đình ta chắc còn các anh các chị là con cháu nên cụ về trước để chơi thăm.
- Không, bác ơi. Tôi hiếm hoi chỉ sinh được mình bố cháu. Bà nội cháu mất, không để tôi phải vất vả, bố mẹ cháu bất tôi theo về thành phố ở cùng. Nhưng ngày giỗ nhà tôi, năm nào tôi và các cháu vẫn về trên quê làm giỗ. Bà ấy vẫn chờ tôi ở đấy mà bác.
Tôi thực sự xúc động tình cảm gia đình, vợ chồng, con cháu .
Lúc này ngồi trên ca pô đối diện với người thanh niên nọ, tôi lân la làm quen :
- Chú về đâu hả chú ?
- Đồng Quế.
- Tôi cũng về Đồng Quế, thế nhà chú ở xã nào?
- Long Thành.
? ? ?
Tôi chưa hết ngỡ ngàng sự tương phản giữa vẻ bên ngoài và ngôn ngữ thì chàng thanh niên đã bật ga, châm thuốc nhả khói thản nhiên như đang ở nhà riêng, mặc dù trên thành xe ghi rõ : cấm hút thuốc. Người phụ lái phải hai lần nhắc nhở , khách trên xe phản đối thì anh ta mới chịu dập tắt điếu thuốc.
Trên một chuyến xe. Trò chuyện cùng hai người khách lạ. Một già gần bảy mươi. Một trẻ ngoài hai mươi. Người khách tuổi già gần bảy mươi dáng người cũ kỹ, ăn mặc giản dị nhưng chứa chất tâm hồn, nếp sống văn hoá của 70 mùa xuân tươi đẹp. Người khách tuổi trẻ ăn mặc hợp thời trang với tuổi đời ngoài hai mươi năm ngắn ngủi như những câu đối thoại ngắn ngủi của anh
Xuống xe đã lâu tôi vẫn bần thần suy nghĩ. Mong sao ước mơ con trai mình cũng giống chàng trai kia không thành sự thực. Hình thức bên ngoài của con người chưa đủ để đánh giá cái đẹp
Trên chuyến xe HN- TQ 2/2001
Lên xe là một cụ già chừng gần tuổi bảy mươi và một cháu gái khoảng chín, hay mười tuổi. Đảo mắt một lượt khắp các hàng ghế không còn có chỗ ngồi cụ già đứng bám vào thành ghế xe cho khỏi bị ngã. Tôi đứng dậy và nhường ghế cho cụ rồi kéo cháu bé cùng ngồi lên nắp ca pô. Cụ già nói lời cám ơn sau khi từ chối không được đề nghị của tôi. Để cháu gái yên tâm ngồi cùng người khách lạ, tôi lân la hỏi chuyện :
. - Thưa cụ, cụ và cháu về đâu ạ.
- Tôi đưa cháu về quê để làm giỗ bà nội cháu trên quê tận Yên Sơn bác ạ, bố mẹ cháu phải ngày kia, thứ 7 mới được về.
- Dạ, thưa cụ, trên quê mình gia đình ta chắc còn các anh các chị là con cháu nên cụ về trước để chơi thăm.
- Không, bác ơi. Tôi hiếm hoi chỉ sinh được mình bố cháu. Bà nội cháu mất, không để tôi phải vất vả, bố mẹ cháu bất tôi theo về thành phố ở cùng. Nhưng ngày giỗ nhà tôi, năm nào tôi và các cháu vẫn về trên quê làm giỗ. Bà ấy vẫn chờ tôi ở đấy mà bác.
Tôi thực sự xúc động tình cảm gia đình, vợ chồng, con cháu .
Lúc này ngồi trên ca pô đối diện với người thanh niên nọ, tôi lân la làm quen :
- Chú về đâu hả chú ?
- Đồng Quế.
- Tôi cũng về Đồng Quế, thế nhà chú ở xã nào?
- Long Thành.
? ? ?
Tôi chưa hết ngỡ ngàng sự tương phản giữa vẻ bên ngoài và ngôn ngữ thì chàng thanh niên đã bật ga, châm thuốc nhả khói thản nhiên như đang ở nhà riêng, mặc dù trên thành xe ghi rõ : cấm hút thuốc. Người phụ lái phải hai lần nhắc nhở , khách trên xe phản đối thì anh ta mới chịu dập tắt điếu thuốc.
Trên một chuyến xe. Trò chuyện cùng hai người khách lạ. Một già gần bảy mươi. Một trẻ ngoài hai mươi. Người khách tuổi già gần bảy mươi dáng người cũ kỹ, ăn mặc giản dị nhưng chứa chất tâm hồn, nếp sống văn hoá của 70 mùa xuân tươi đẹp. Người khách tuổi trẻ ăn mặc hợp thời trang với tuổi đời ngoài hai mươi năm ngắn ngủi như những câu đối thoại ngắn ngủi của anh
Xuống xe đã lâu tôi vẫn bần thần suy nghĩ. Mong sao ước mơ con trai mình cũng giống chàng trai kia không thành sự thực. Hình thức bên ngoài của con người chưa đủ để đánh giá cái đẹp
Trên chuyến xe HN- TQ 2/2001