Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

ANH KỂ EM NGHE

Khi bắt đầu học viết gieo vần
Anh vốn xuất thân giáo viên môn hóa
Nghề nghiệp dạy, mọi việc xin đừng vội vã
Biết QUAN SÁT kỹ càng hiện tương tự nhiên
Nhìn dưới lên, trên xuống, nhìn nghiêng
Chưa thỏa đáng , phải nâng lên, đặt xuống
Rồi giả định với bao nhiêu tình huống
Mới tạm đưa ra NHẬN XÉT ban đầu
Lại tự mình phân tích, tổng hợp, nông sâu
Mới có được một vài lời GIẢI THÍCH
Nhưng chớ vội coi đã về tới đích
Muốn biết đúng - sai phải THỰC NGHIÊM nhiều lần
Phải trải qua thành, bại khó khăn
Để cho mình một dòng KẾT LUẬN

Thơ phú em ơi nếu muốn tìm chỗ đứng
Mỗi từ, mỗi câu phải chọn lọc, dần sàng
Nhà thơ bây giờ khắp xóm khắp làng
Mà đốt đuốc chẳng tìm ra Thi sĩ

Và cuộc đời mỗi con người cũng vậy
Dẫu đầy đủ mọi giác quan mà chẳng biết tư duy
Bao hiện tượng xã hội, tự nhiên xảy ra giữa cuộc đời này
Không QUAN SÁT- NHẬN XÉT- GIẢI THÍCH được gì
Thì em ơi.
Nhớ đừng bao giờ KẾT LUẬN




Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

LÒNG NGƯỜI XA QUÊ

Xin được trải lòng cùng Mai Đặng – bạn gái cùng quê - chia sẻ lên trang Fb Nguyễn Cử mấy dòng :
“ Nhớ để mà chi xa rồi lại nhớ
Nhớ để phải xa mãi nhớ mà chi ? ”

Bạn ơi :
Có đi xa mới thấm bao nỗi nhớ
Quê hương thân yêu xứ sở nơi sinh
Nhớ cây đa, bến nước, sân đình
Nhớ láng giềng sống nghĩa tình, sau trước
Nhớ  lũy tre xanh, xóm làng quen thuộc
Nhớ mái tranh nghèo Mẹ ngồi đợi con về
Nhớ mùa hè gió Lào cháy sém bờ tre

Nhớ tuổi thanh xuân đêm trăng thanh hò hẹn…

Người đi xa mang theo bao kỷ niệm
Lòng âm thầm, da diết với quê hương
Người ơi
Xin đừng trách, đừng giận mà thương
Người xa quê nghĩa tình sâu nặng lắm .
                               
                                NC


Thứ Năm, 9 tháng 6, 2016


PHÒNG XA
                    
 Rồi một ngày, dẫu là ai cũng … chết
 Chẳng phải ngoài quy luật của muôn đời
 Nếu khi sống được mọi người yêu mến
 Thì lúc đi xa cũng nhẹ nhàng thôi

 Bao nhiêu năm rồi bên nhau, chúng tôi
 Với con cháu, sống thương yêu gắn bó
 Đã qua những ngày khó khăn, gian khổ
 Nên biết chắt chiu để sống đẹp, êm

 Nửa này đi rồi. Nửa kia ở lại buồn thêm
 Con, cháu nhớ chăm lo chu đáo nhé
 Khi buồn vui, khó khăn cùng chia sẻ
 Nơi Suối vàng ta luôn mỉm miệng cười

 Nội ngoại gần xa hai bên mọi người
 Dành tình thương yêu chúng tôi trọn vẹn
 Khi đi xa mang trọn tình yêu mến
 Theo về trình cùng với tổ với tiên

 Bà con, bạn bè, láng giềng, …thân quen
 Đã dành cho bao cảm tình thân thiết
 Giờ đi xa, gửi lời chào vĩnh biệt
 Mọi lỗi lầm , mong được thứ tha cho

 Con xin ông Trời ngày ấy đừng mưa
 Thời tiết ôn hòa, cũng đừng nóng bức
 Để không khổ những người làm phúc
 Đến chia buồn và viếng, tiễn đưa con

 Dẫu đi xa nhưng ước vọng hãy còn
 Mong được mọi người quan tâm đến nhé
 Bởi khi chết rồi tự mình không thể
 Quyết định và làm gì được cho mình



 Đám tang giản đơn xin chớ linh đình
 Tổ chức làm sao cho thật gọn nhẹ
 Hồn theoTổ tiên, về cùng Bố Mẹ
 Thể xác các con mang đi hỏa thiêu

 Áo quần ngày xưa chẳng có gì nhiều
 Từ ngày về hưu đâu còn dùng nữa
 Tiết kiệm là đức, các con hãy nhớ
 Giặt sạch, mang cho những người cần dùng

 Sinh sống hai quê, cha mẹ rất cần
 Làm một tấm bia giản đơn gọn nhẹ
 Ghi tên tuổi cha – Và tên tuổi mẹ
 Đem về đặt tại nghĩa trang quê nhà

 Để cha cùng mẹ được gần ông bà
 Mảnh đất chôn rau cắt rốn của cha
 Còn Phú Thọ là nơi sinh ra mẹ
 Giờ là quê chung của cả nhà ta

 Lời cuối dặn dò con, cháu … nhớ là
 Nơi sinh ra cha: Thanh Chương, đất Nghệ
 Dòng máu Tổ tiên họ Nguyễn Đình nhé
 Dẫu sống nơi đâu, cội nguồn tìm về

 Mấy dòng PHÒNG XA, rông dài, chân quê
 Viết lúc tinh tường, khi còn mạnh khỏe
 Yêu mình, yêu đời, yêu cháu con thế
 Nhưng tuổi đã cao, biết Trời định thế nào ?

                                                          NC



Mấy lời PHÒNG XA được một bạn thơ  X.X biết đến và có bài họa .Nếu Phòng xa của NC là lời  của người cha, điềm tĩnh thì thể thơ lục bát mềm mại của X.X như là lời phụ nữ, lời người mẹ hiền hòa, bổ sung giúp làm rõ thêm nội dung bài viết . Xin cảm ơn tác giả X.X quan tâm, chia sẻ và cho phép đưa lên trang Fb cá nhân.
 
PHÒNG XA
(
Bài họa – Tác giả : X.X )

Cuối đời ai cũng đi xa
Chỉ yên tâm khi ước nguyện ta hoàn thành
Dù cho tài lộc, công danh
Mắt khi khép lại bỗng thành hư vô
Hóa thân cát bụi mơ hồ
Ai ai cũng một nấm mồ mà thôi
Tình ta để lại cho đời
Ra đi sẽ có bao người tiếc thương
Chỉ cần dâng một tuần hương
Hồn ta về chốn thiên đường bình an
Mất cổ thụ giữa đại ngàn
Mọc lên sẽ có vô vàn cây xanh
Khoảng trống thời gian vá lành
Gốc xưa cũng sẽ hóa thành mầm non
Nhẹ lòng đi nhé các con!
Sống là kiếp tạm, ta còn kiếp sau
Thương ta đừng quá đớn đau
Để ta thanh thản giữa bầu trời xanh
Hít thở không khí trong lành
Như xưa… ta chẳng tranh giành cùng ai
Các con đời hãy còn dài
Tự lo cuộc sống tương lai của mình
Đừng làm ma quá linh đình
Mang công mắc nợ, nhân sinh chê cười
Trời cho thân được làm người
Tu tâm gắng sống tuyệt vời nghe con!
Ta đi một nửa kia còn
Nhờ con chăm sóc sớm hôm thân già
Trời cao đất rộng bao la
Bốn phương ta sẽ có nhà muôn nơi
Đừng ganh đua với người đời
Mồ to, mả đẹp ta thôi không về
Thiên hạ có cớ cười chê
Sống thì vất vả thác về mồ to
Đi rồi không thể chăm lo
Lỗi lầm trời đã thứ cho cả rồi
Ra đi chắc nhẹ nhàng thôi
Chờ nửa kia ở vùng trời bình yên
Nén đau đừng quá ưu phiền
Ta đi về với thần tiên vĩnh hằng !


    __________________                            
TÂM SỰ VỚI ĐẦU GỐI

Suốt đời giúp tao đứng thẳng
Chẳng biết quỳ xuống  bao giờ
Thân mày giờ như củ lạc
Tao mới nịnh  mày vần thơ

Cứng đầu chỉ biết tôn thờ
Đạo lý- Công bằng- Lẽ phải
Tao biết ơn mày mãi mãi
Giữ cho tao được làm người

Đau lắm à đầu gối ơi
Ừ thì già rồi nó thế
Cuộc đời xoay vần dâu bể
Tao, mày không thể xa rời.

Đau lắm à đầu gối ơi
Cố lên nhé đầu gối ơi.


Thứ Tư, 1 tháng 6, 2016

THIÊN ĐƯỜNG
( Tặng Lan Lê )


Đêm qua lên tận thiên đình
Gặp nàng tiên nữ vừa xinh vừa giòn
Ngồi bên chồng với các con
Cùng hai cháu nội tuổi còn ấu thơ
Thiên đình có thật không mơ
Có đàn hát, có văn thơ , rượu nồng
Có mây trắng, có hoa hồng
Và chỉ không có cái ông Ngọc Hoàng
Nếu không tin cứ lên đàng
Tìm về khu 6, Nông Trang, Việt Trì .