Thứ Tư, 20 tháng 9, 2017



THIÊN ĐƯỜNG
Tuổi 14-15 trái tim biết rung động nhưng ngại ngùng, lời nói, hành động vụng về, bối rối khi đứng trước “ đối tượng “ khác giới. Bài thơ ra đời trong trạng thái tâm lý ấy :
Ghé vào quán vắng trú mưa
Cả hai bối rối tình cờ gặp nhau
Ngập ngừng " đằng ấy " về đâu ?
Không gian trống trải đôi câu nửa chừng
Tạnh mưa em vội lên đường
Hồn tôi trống vắng cô đơn lạ thường
Hình như … hương bưởi còn vương
Chiều mưa, quán vắng Thiên đường trong tôi.
Ngày mưa 20-9- 2017
NC

Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2017

TÀI SẢN NGHỀ DẠY HỌC

Thời gian và học trò nắm tay nhau
Theo dòng đời chảy mãi
Thầy cô giáo mải mê trên bến đò cầm lái
Chẳng nghĩ gì về năm tháng dần trôi .
Gặp lại nhau đã mấy chục năm trời
Trò bao đổi thay mà thầy cô vẫn thế
Tài sản cả đời, của ăn của để
Là tâm hồn mãi mãi trẻ trung .

                      Tháng 9-2017
                            NC

Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2017

NẾU CÓ KIẾP SAU TÔI VẪN XIN LÀM NHÀ GIÁO
Thầy trò đội mưa lướt thướt tới trường
Trống vào lớp tôi vội lên bục giảng
Nửa vách đất bao quanh che gió mùa đông bắc
Áo chẳng đủ ấm thân rét cóng tê người
Giờ tan trường mấy đồng nghiệp cùng tôi
Bụng lép kẹp về bếp ăn tập thể
Suất cơm độn với măng chua xào thôi nhé
Có tiếng cười người chị nuôi động viên thêm.
Thế hệ các anh sống những ngày như thế đó em
Tin hay không nhưng đó là sự thật.
Gian khổ, khó khăn không bao giờ để mất
Tình yêu thương, niềm tin với con người.
Niềm tin và yêu thương tạo nên thép đã tôi
Thép đã tôi làm rạng ngời người luyện thép
Chúng ta đã sống những ngày thật đẹp
Có những ngày xứng đáng được tôn vinh
Mấy chục năm qua, đất nước chúng mình
Cách nghĩ, cách làm có bao thay đổi
Giáo viên đến trường trên xe đời mới
Học trò bây giờ đâu vất vả như xưa
Giáo dục thăng trầm sáng nắng chiều mưa
Sai sót nào do ta, sai sót nào ngoại cảnh
Khi đồng tiên lên ngôi chóng vánh
Cũng là khi văn hóa tụt dốc sâu
Đất nước mình tương lai sẽ về đâu
Khi phẩm giá con người chơi vơi bởi đồng tiền chi phối ?
Xin giữ vững niềm tin, tình yêu và chờ đợi
Vào thế hệ trẻ hôm nay ngồi trên ghế nhà trường .
Viết mấy dòng gửi tình cảm yêu thương
Đến đồng nghiệp cùng học trò bao thế hệ .
Nếu có kiếp sau, được làm người, bạn nhé.
Tôi lại xin làm giáo viên của nhân dân .
Tháng 9-2017
NC
Chúng tôi đã đứng trên bục giảng với lớp học như thế này
( Lớp học vùng cao Tr. Sơn 25 năm trước )

Thứ Tư, 6 tháng 9, 2017



NUỐI TIẾC
Một bông hồng cô đơn
Một nhành lan lẻ chiếc
Bông cúc vàng luyến tiếc
Chiều thu vàng đơn côi
Hoa cải cuối vườn ơi
Một mùa đông đang đến
Em. Người tôi yêu mến
Lặng lẽ và âm thầm
Như mùa xuân qua dần
Như đông đang chờ đợi
Thời gian ơi sao vội
Trôi về miền hư vô.
Biết còn ai đợi chờ 
Bâng khuâng tôi chờ đợi.
Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người, mọi người đang đứng, bầu trời, núi, ngoài trời và thiên nhiên