Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018


TỰ VẤN LƯƠNG TÂM MÌNH
Mẹ ơi !
Mấy hôm nay
Bạn bè con hay bạn lướt trên phây
Đều hỏi thăm chuyến về quê Mẹ ạ
Nghĩa xóm làng chúng con vội vã
Đưa tiễn người đi xa, tình cảm yêu thương
Đến Nam Đàn, qua đất Đô Lương
Đi ven dòng Lam nhớ sông Giăng nho nhỏ
Xa xa dưới chân dãy Giăng Màn, Mẹ Cha nằm đó
Xe bon trên đường, tâm hồn con mải với Thanh Chương
Về quê hương chưa trọn với quê hương
Giữa đất mẹ không về thắp nén hương mộ phần Cha,Mẹ
Con vẫn biết đứa con hư như thế
Chưa trọn với Tổ tiên, bất hiếu, thiếu tình
Viết mấy dòng tạ tội với mình
Con đâu dám thanh minh khi chẳng thể nào làm lại
Kỷ niệm đẹp và nỗi buồn còn mãi
Cứ vương vấn trong đầu dai dẳng tâm con
Trên đường quê, ghi xúc cảm tâm hồn
Chẳng thể giữ riêng mình mãi mãi
Chia sẻ lên phây nhưng trong lòng con lại
sợ người nhà đọc biết, giận, trách yêu
Trằn trọc trên giường suy nghĩ bao điều
Con vùng dậy viết mấy dòng sẻ chia Mẹ nhé
Chẳng thể nói hết lời nhưng giờ con như thể
Vơi đi bao nỗi niềm đè nặng trong tim .
Tháng 10 – 2018
NC

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2018


CẢM XÚC TRÊN ĐƯỜNG QUÊ HƯƠNG

9 giờ sáng 22-10 xe xuất phát từ Yên Lập theo đường Hồ Chí Minh về Nam Đàn. 15 giờ về đến đất Đô Lương, một chuỗi xúc cảm dâng trào trên đường quê hương. 03 giờ sáng hôm sau 23-10 quay về đến nhà, ghi lại làm kỷ niệm :
THƯƠNG KHANG*
Qua Giang Sơn nhớ bạn xưa
Bảy mươi lăm tuổi vẫn chưa có chồng
Vẫn chờ, vẫn đợi vẫn mong
Chàng trai ra trận mãi không trở về
Trọn đời giữ một câu thề
Bao giờ hết giặc anh về cùng em.

* Khang là tên cô giáo, bạn học thời SP Vinh, nay ở Giang Sơn - Đô lương có người yêu là LS

QUA ĐÔ LƯƠNG
Đô Lương giờ đã khác xưa
Một thời bom đạn sớm trưa đêm ngày
Phố đông, đường rợp bóng cây
Xao lòng “ người ấy”, giờ này nơi đâu ?
TRUÔNG BỒN
Tôi khát khao một lần ghé Truông Bồn
Chiều thu nay qua, thoả lòng mong đợi
Tấm lòng thành cầu mong xá tội
Các anh chị hy sinh cho tôi sống làm người.
Chúng mình cùng độ tuổi nhau thôi
Đất nước tin yêu giao mỗi người một việc
Xin ngả mũ tỏ tấm lòng thương tiếc
Tên tuổi các chị các anh cùng Tổ quốc trường tồn.
NHUẬN* ƠI !
Tao về Nam Phúc chiều nay
Mắt cay cay nghĩ thương mày – Nhuận ơi !
Sống bên nhau mấy năm trời
Tìm về giờ đã mỗi người một phương
Đôi đường cách trở âm – dương
Dòng lệ thay một nén hương cho mày.
* Nhuận, quê xã Nam Phúc
bạn học 3 năm SP Vinh, sống cùng phòng

Nam Phúc 22 - 10
TRÊN CẦU LINH CẢM
Ánh trăng vằng vặc giữa trời
Nước mênh mang, gió gọi mời dừng chân
Cầu Linh Cảm giữa đêm rằm
Xin mời bạn ghé về thăm Nam Đàn

Nam Đàn 22-10 ( 15 – 9 MT)
              NC

Thứ Năm, 18 tháng 10, 2018


THẦM LẶNG MỘT NGƯỜI


Anh nghe tiếng thì thầm trong gió :
Ai còn nhớ ai hay đã quên rồi
Suối róc rách đêm ngày hờn dỗi
Kỷ niệm êm đềm lưu mãi hay rơi ?


Sẽ có ngày anh về cùng cát bụi
Mang cả hình em theo hết cuộc đời
Mối tình đầu chẳng bao giờ phai nhạt
Nụ hôn thầm, dịu ngọt em ơi.


Ngày  23 – 10 -  XXXX
               NC


BÁO CÁO VỚI PHỤ NỮ
       ( NHÂN NGÀY PNVN 20-10)

Phụ nữ bảo đàn ông hãy thử một ngày làm vợ
Sẽ hiểu thế nào là nỗi khổ của đàn bà
Nhân Ngày Phụ nữ Việt nam xin báo cáo chuyện nhà
Cuộc sống từ ngày được làm chồng của cánh đàn ông nhé :
*
* *
Bao công việc của người phụ nữ
Anh thành thạo rồi đâu cần thử đâu em ?
Nếu rỗi thời gian mời em đến mà xem
Từ ngày sống chung vợ anh đâu giặt áo
Bởi anh thương vợ anh tần tảo
Nên anh làm giúp đỡ việc nhà
Anh quét sân vợ chăm mấy con gà
Vợ nấu cơm anh thì anh lau ấm chén
Con sinh ra mẹ cha đều yêu mến
Đều thức khuya dậy sớm cả thôi em
Kể thì nhiều anh chỉ khẳng định thêm
Hạnh phúc gia đình nó không tự đến
Các thành viên phải chung tay vun vén
Phải cảm thông chia sẻ thường xuyên
Quan tâm nhau đời sẽ đẹp lên
Trong gia đình nam giới các anh cũng là phụ nữ
*
* *
Em đừng nghĩ anh chỉ sành câu chữ
Không.
Anh quan tâm phụ nữ bởi yêu thương


Tháng 10- 2018
Lời đã bình trên trang Fb: ND & HTr
N C
HÃY VƯỢT CHÍNH MÌNH
Năm giờ chuông báo thức
Ngoài trời mưa đang rơi
Không thể đạp xe được 
Nằm rốn tí nữa thôi
Nằm rốn tí nữa thôi
Là chấp nhận bạc nhược ?
Không, không, không thể được
Vươn dậy đi mày ơi
Tôi phán xét chính tôi
Dù chẳng ai bắt buộc
Chẳng ai kỷ luật được
Chỉ tự mình mà thôi
Và tôi thắng chính tôi
Vươn vai rồi đứng dậy
Hồn sảng khoái cảm thấy
Tự tin vào chính mình.
Tập xong bài dưỡng sinh
Như bao ngày tháng khác
Lại vào mạng khoác lác
Cùng bạn bè trên phây
Nhưng nghĩ cũng hay hay
Mình thứ dân nhỏ bé
Làm chủ được như thế
Đã tự hào lắm rồi
Phấn đấu bằng nhau thôi
Là việc làm đã khó
Vượt lên một ai đó
Gian nan còn gấp mười
Nếu quyết tâm hơn người
Vẫn có thể làm được
Nhưng trước tiên cần vượt
Lên chính bản thân mình
Bạn thấy đủ niềm tin
Ới nhau đồng hành nhé .
Tháng 10 – 2018
N C

Hình minh hoạ từ Internet

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2018

PHỤ NỮ

Nhân ngày PNVN 20-10, cảm nhận về một nửa thế giới

Mạnh hơn sóng thần
Công phá hơn bão tố
Nóng triệu độ  tựa mặt trời chói lửa
Như “ hố đen” nuốt chửng những ngôi sao ?
Là phụ nữ
Là em

Nhẹ nhàng và dịu êm
Như làn gió chiều thu vờn trên đồng cỏ
Đắm say, ngọt ngào nụ hôn đầu dang dở
Sóng biển êm ru cát trắng ven bờ ?
Vẫn là phụ nữ
Vẫn là em

Thời gian, hết ngày sang đêm
Đường đời chông chênh gập ghềnh cay đắng
Chìm trong lốc xoáy, thác gào, vực thẳm
Hay trên đỉnh cao hạnh phúc êm đềm
Tạo hai đầu thái cực
Chính là phụ nữ
Chính là em

Nhưng trớ trêu thay
Dù làm vũ trụ đảo điên 
Nhưng Thế giới này vắng bóng người phụ nữ
Thì “ Anh hùng, Thi sĩ hỏi còn đâu ”
Cuộc sống còn đâu ?
Hay chỉ còn đêm thâu, màu đen tăm tối.

Và vì thế
Đàn ông xin đừng nông nổi
Chớ dại khờ làm sóng lệch pha .

Tháng 10 – 2018
NC

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2018



PHỐ CŨ
Chiều mưa lầm lũi qua phố cũ
Trần Phú , Hòa Phong, về Hùng Vương
Kỷ niêm êm đềm ngày xưa ấy 
Mãi giữ trong lòng bao mến thương


Viêt Trì 28 - 9 -2018

ĐIỀU EM HẰNG NGHĨ

Có thể mai ngày khi em khôn lớn
Thì Thầy Cô của chúng em đã già rồi
Nhưng kỷ niệm một thời áo trắng
Mãi trong đời, đẹp lắm Cô ơi

Em đã thấy trong đôi mắt hiền dịu
Một tình thương rộng lớn, bao la
Em cảm nhận trong nụ cười thân thiện
Như Mẹ dành cho khi em từ lớp về nhà

Em lắng nghe lời cô khi quở trách
Vẫn giọng trầm êm dịu tự con tim
Thầy Cô đâu chỉ cho em con chữ
Mà cao quý hơn gửi trọn một niềm tin

Tuổi trẻ chúng em mải chơi nghịch ngợm
Vẫn nhì ma nhất quỷ tuổi học trò
Nhưng được sống giữa tấm lòng nhân hậu
Em tin mình hiện thực những ước mơ

Sẽ có ngày chúng em vươn tới
Phương trời xa chưa ai đến bao giờ
Thì trong em, tương lai nơi ấy
Vẫn có bóng Mẹ hiền cùng với các Thầy Cô









                 Tháng 10 - 2018
             Lane Hoàng Nguyễn

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018




XÓM NÚI
TRƯỚC BÌNH MINH

Trăng bàng bạc thung sâu mờ sương trắng
Vẳng tiếng gà eo óc gáy le te
Nhà ai lửa lập loè lưng chừng núi
Yêu thiết tha thuần khiết một vùng quê
Tháng 9 – 2018