LỜI GỬI VỀ QUÊ
Khai giảng năm học 2020 - 2021 tôi có viết bài CHUYỆN GIA ĐÌNH TÔI . Khai giảng năm học 20201- 2022 từ Kỳ Sơn cháu chuyển cho tôi Quyết định thuyên chuyển vùng công tác của vợ, thay lời báo tin. Tôi biết rằng những dòng tôi viết chẳng ai đọc ( Bài viết cuối trang ) và chẳng có tác dụng gì đến việc năm nay cháu tôi được chuyển công tác từ vùng cao Kỳ Sơn về quê nội Thanh Chương. Năm ngoái tôi viết lời chia sẻ nỗi niềm, nay cháu đạt được nguyện vọng đại gia đình chúng tôi rất vui. Tôi xin có mấy dòng chia sẻ niềm vui ấy :
Hai chục năm đứng lớp ở vùng cao
Năm nay được chuyển về quê nội
Bao năm tháng ngóng trông chờ đợi
Nhận tin vui nước mắt cứ rưng rưng
Mẹ ngoài tám mươi chân bước chậm, lưng còng
Ngôi nhà nhỏ từ nay có tiếng người ấm áp
Các con thơ hết những ngày ngơ ngác
Ngóng mẹ về khát hơi ấm, tình thương.
Xin cảm ơn lãnh đạo đất Thanh Chương
Đã sẻ chia thấu tình đạt lý ,
Ở nơi xa để tỏ lòng trân quý
Xin có lời chân thật gửi về quê .
Một phần máu thịt cha để lại đất Quảng Đà
Bị thương nặng loại khỏi vòng chiến trận
Không chế độ về cấy cày kiếm sống
Cùng xóm làng sớm tối tựa váo nhau
Cha đi xa, để lại mẹ nỗi đau
Ngoài tám mươi một mình lo cuộc sống
Vò võ chờ con trai hơn ba mươi năm đằng đằng
Mải đi gieo con chữ mọi vùng quê .
Đất Kỳ Sơn núi bao phủ tứ bề
Hai vợ chồng kèm nuôi hai con nhỏ
Đồng nghiệp, bạn bè hết lòng giúp đỡ
Nhưng mẹ già sống một mình có ai thấu cho chăng
Tôi kể chuyện gia đình , thằng cháu ở Nghệ An
Quê Hạnh Lâm đất anh hùng một thuở
Người ở phương xa tấm lòng bao thương nhớ
Thằng cháu muốn về quê, chẳng có lối về.
Lẽ công bằng cũng lắm chuyện tái tê.
Tháng 9- 2020