TRĂNG LẠNH
Chỉ còn trăng của bao tháng năm qua
Và mênh mang đêm cuối năm trống vắng
Em ở phương nào nơi xa có ngắm
Trăng hao gầy
Nhớ người cũ
tình xưa ?
Sương ướt mèm mái tóc bạc lưa thưa
Bao mùa lá phủ dây lên lối cũ
Anh thầm hỏi biết có ai còn giữ
Vầng trăng này với bao kỷ niệm xưa.
Thời gian trôi trôi mãi chẳng bao giờ
Như những chuyến tàu rời ga không trở lại
Ngày ấy chia tay em ra đi mãi mãi
Để mình anh với trăng lạnh tái tê