Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

KỶ NIÊM MỘT LẦN ĐI KHAI GIẢNG NĂM HỌC MỚI

                

Nhanh quá,  đã gần một phần tư thế kỷ, ấy là những năm đầu thập kỷ chín mươi, thế kỷ hai mươi. Đại hội Đảng VI đặt ra đổi mới tư duy nhưng giáo dục còn gian nan lắm. Ngày khai giảng, Hiệu trưởng mời được vài ông xã đến dự là “ máu lửa ” lắm rồi . Cấp huyện, quan tâm lắm thì ông phó Chủ tịch phụ trách khối văn hóa xã hội đến trường điểm huyện, hoặc phóng xe  động viên một vài trường. Phòng Giáo dục thì cử cán bộ sáng dự khai giảng một trường, chiều đi kiểm tra nắm tình hình các trường khác xem có vấn đề gì đột xuất để báo cáo cấp trên . Thế thôi.

Tủi thân cho các cháu học sinh và thầy cô giáo vùng cao , vùng xa xôi hẻo lánh, năm nào khai giảng năm học mới cũng chẳng có ai biết đến. Phần đi lại khó khăn, phần khai giảng năm học các trường vùng cao chẳng ảnh hưởng đến ai cả. Mà khai giảng xong, thầy giáo cũng chưa đủ để bố trí lên lớp, học sinh cũng mất cả tuần học sinh mới tựu trường đầy đủ . Kệ nó.

Kệ nó. Mọi người kệ nó. Mình cũng kệ nó sao ?
          Ngày ấy, chưa có văn bản quy định ngày khai trường cố định, song Bộ Ta cũng chỉ đạo thống nhất cho các bậc học , ngành học như  Phổ thông, Mầm non, Bổ túc văn hoá - bây giờ chưa thành lập GDTX

          Sau ba bốn năm về công tác tại cơ quan quản lý GD huyện, tôi mới phá lệ đi dự khai giảng một trường vùng cao

          Chiều 4-9, hai thầy trò sau khi gửi xe đạp ở nhà dân, lững thững leo núi, ngắm mây, hứng gió. Xin bạn đừng quá lãng mạn hai thầy trò oai phong trong comple, cavat , giầy da đen bóng đâu nhé. Leo núi phải gọn nhẹ, đơn sơ. Dẫu đi khai trường cũng phải mang theo bộ quần áo dự phòng, biết đâu tiết trời miền núi khi nắng, khi mưa; biết đâu trượt ngã trên đường … cũng xin nói thêm, đường đi ở vùng này thích hợp nhất là loại dép nhựa không quai hậu, dễ bỏ ra, đeo vào, rất cơ động . Trèo đèo, lội suối, chân trần khoảng mười tám, hai chục cây số là đến trường. Gặp nhau vui, lần đầu phòng về trường dự khai giảng, mà lại Thủ trưởng nữa mới oai chứ ?!

Ăn cơm chung, vui vẻ , hàn huyên, đêm chúng tôi được mời về nhà dân bản ngủ nhờ. Khu tập thể, phòng ở của giáo viên vừa là nơi làm việc, nơi nấu ăn, chứa đủ các thứ trên đời . Hiệu trưởng không muốn “  khách quý ” được vào “kho” như thế.

          Sáng 5-9 thầy cô nội trú dậy sớm, quét sân trường, khu tập thể. Trời vần vũ . Thỉnh thoảng một luồng gió mạnh thổi theo thung lũng . Học sinh lục tục kéo đến trường .  Mấy chiếc bàn học sinh kê thành hàng phía trước là chỗ ngồi của đại biểu và các thầy cô. Không phông màn, mico. Học sinh không quần áo mới. Chỉ có cây cột cờ một năm dãi nắng dầm mưa mới được thay từ những hôm trước
 .
          Khoảng 8 giờ, học sinh hai bậc học ( Tiểu học và THCS )  tập trung ở sân trường. Thầy hiệu trưởng bước lên bục để nói lời khai mạc thì…  ùng , ùng, ùng , oàng, oàng và gió núi cuộn thổi.  Hiệu trưởng đứng lặng nhìn về phía khách .Mọi người đều nheo mắt tránh bụi, tránh gió và chưa biết xử lý tình huống làm sao. Từ chỗ ngồi của khách, tôi bước vội lên vị trí của thầy Hiệu trưởng nói to : “
Tôi tuyên bố khai giảng năm học 1991- 1992. Mời tất cả các em học sinh về lớp  ”.

Học sinh, thầy cô giáo và khách ùa ra phân tán về các lớp học, khu tập thể kịp trú thân trước khi những hạt mưa đầu tiên đổ xuống . Mưa. Sấm chớp ùng oàng . Trận mưa chỉ khoảng hơn một tiếng đồng hồ nhưng là mưa vùng cao, miền núi., nước dồn về như lũ .Tiếng nước đổ từ trên sườn núi dội xuống ào ào.Tan mưa, các thầy cô căn dặn  học sinh những công việc chủ yếu cho ngày học sắp tới và điều quan trọng được khách và hiệu trưởng quan tâm là tổ chức để các em về nhà an toàn sau cơn mưa, khi nước các khe suối đột ngột dâng lên. May mắn sau đó các em ra về đến các bản xa đều an toàn tuyệt đối .

          Hai thầy trò chúng tôi chia tay các đồng nghiệp,  quay lại con đường cũ, để kịp về nghe báo cáo và tổng hợp gửi lên cấp trên.

          Đến bây giờ tôi vẫn nhớ mãi một kỳ khai giảng năm học mới của trường học vùng cao

               Ghi lại nhân Khai giảng năm học 2015- 2016
                             được tổ chức gọn nhẹ, hiệu quả



         

          

Không có nhận xét nào: