TẢN MẠN CHUYỆN CUỘC SỐNG HÀNG NGÀY
Trước khi viết mấy dòng này tôi đã đem câu chuyện sau đây kể với một cựu giáo chức. Nghe xong ông bảo : “ Cuối cùng cũng chỉ tại cái thằng mình cả, giáo dục đào tạo không nên hồn nên để bây giờ chúng nó thế” . Ông bạn già thì than thở : “ Quả báo, quả báo, con hư tại mẹ, cháu hư tại bà, nền nếp gia phong dạy bảo không đến nơi đến chốn, giờ phải hứng chịu, quả báo, quả báo ”. Vợ tôi nghe xong lại trách : “ Cũng tại anh thôi, cứ sống xuề xòa, nhờn với ... mèo, mèo liếm mắt “.
Kể ra thấy cũng xấu hổ thật, nhưng thà để mình xấu hổ một lần, may ra sau này người khác khỏi chịu xấu như mình nên cũng liều vậy .
Gia đình em, con ông chú vợ tôi làm “ gian nhà gian cửa” cho Tổ tiên, các cụ đã đi xa. Đến chia sẻ, chung vui có nhiều mối quan hệ, độ tuổi. Khi tôi và mấy ông anh con bác đến thì khu vực đón tiếp đã khá đông người, có người quen nhưng cũng có nhiểu người lạ ngồi chuyện trò theo nhóm. Sau khi cất tiếng chào chung các ông bà, anh chị có mặt, tôi đến chào ông anh vai vế cao nhất trong dòng họ. Ngồi bên cạnh là em cậu, tôi đưa tay, người em cậu đưa tay nắm lấy nhưng vẫn ngồi yên để bắt tay tôi. Vừa cười, tôi vừa bảo: “ Này , anh bắt tay cậu, cậu là em thì phải đứng dậy chứ ”. Tất nhiên em tôi đứng lên nhưng kèm theo là tiếng cười ồ của mọi người. Điều đáng buồn là chú em này cũng từng là này ... là nọ trong thang bậc xã hội.
Sau khi chào xã giao một số người khác, ba anh đi cùng tôi đứng một góc nói chuyện mà không hề có một ai trong số quan khách, đặc biệt lớp trẻ nhường ghế mời ngồi. Thấy chướng tai, gai mắt, tôi vào nhà thằng cháu mang một chồng ghế ra rồi bảo : “ Có ghế đây, anh mời các em, các chú ... ngồi ”. Ông anh đi cùng tôi cười bảo : “ Chú mời thế thì ma nào dám đến ngồi ”. Tôi quay lại : “ Xin mời bác”. Mấy ông anh ngồi xuống nói chuyện với mọi người, còn bậc đàn em cả quen lẫn lạ tóc đen, áo trong quần nai nịt chỉnh tề, váy ngắn váy dài , iphon, ipad cầm tay có ai thiếu chỗ đâu mà cần ghế ?
Vào bữa tiệc, tôi được xếp ngồi cùng hai ông thông gia với gia đình em tôi, hai ông anh và một người em. Quan hệ là thế nhưng tôi là người cao tuổi thứ nhì trong mâm cỗ. Vai vế trong gia đình, tôi là em nhưng hai ông anh và một ông thông gia đều ít tuổi hơn tôi và là học trò cũ nên họ đều tham gia việc chuẩn bị cho bữa tiệc. Ngồi cùng bàn nhưng thằng em cứ ngồi chuyện trò như là thượng khách. Đứng dậy, chỉ tay về thằng em tôi bảo : “ Em vừa là em, vừa ít tuổi, phải làm nhiệm vụ chia bát đũa, rót rượu cho các ông, các bác, các anh chứ ” ?
Rồi tiệc cũng tàn.
Rồi ai lại về nhà ấy
Một đại gia đình, một dòng họ là hình ảnh xã hội thu nhỏ, điều khác chỉ là trong một dòng họ ít nhiều có sự ràng buộc quan hệ tình cảm gia đình mà trong hơn tiếng đồng hồ đã thấy bao nhiêu chuyện, không biết xã hôi bao la, rộng lớn giờ đã trôi về đâu ?.
Rồi ai lại về nhà ấy
Một đại gia đình, một dòng họ là hình ảnh xã hội thu nhỏ, điều khác chỉ là trong một dòng họ ít nhiều có sự ràng buộc quan hệ tình cảm gia đình mà trong hơn tiếng đồng hồ đã thấy bao nhiêu chuyện, không biết xã hôi bao la, rộng lớn giờ đã trôi về đâu ?.
Ngày 20-11-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét