Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

VU VƠ

Có thể già nên người đời bảo là hâm đấy
Nhưng người già thường suy tư, bộc bạch hết tâm can.
Người trẻ bảo “ các bố ” chỉ nói ngang
Ông cháu, cha con cách nhau hàng thế hệ
Không phải người già không hiểu những điều như thế
Nên viết mấy dòng đành gọi VU VƠ.

Ai trưởng thành cũng từng là trẻ thơ
Ai làm mẹ cha cũng đã làm chồng, làm vợ
Làm ông bà nhờ có đàn cháu nhỏ
Viết mấy dòng “ ngang  ngang ” cũng tích lũy mấy chục năm trời

Sống  trên đời ai cũng muốn cháu con nên người
Nhưng không phải cứ có đầu,
 thân mình,
 tứ chi là NGƯỜI đâu con ạ
Muốn nên NGƯỜI phải luyện rèn vất vả
Phải biết yêu thương,  chia sẻ, cảm thông ...
Biết đồng cam, cộng khổ với cộng đồng
Từ gia đình, đến xóm làng, đất nước

Dẫu biết vậy,  không phải muốn là có được
Mà phải biết nhìn,
biết nghe,
suy nghĩ kỹ trong đầu
Mọi vấn đề phải có trước, có sau
Mỗi  sự việc đều có trên, có dưới
Mỗi một ngày cũng có đầu, có cuối
Muốn nên người phải tự  biết dở, hay.
Biết thường xuyên học bạn, học thầy
Biết đúng sai, chọn cách làm phù hợp

Và đích đến mỗi con người có được
Phải đi trên đôi  chân của chính mình.
Dù đường đi khúc khuỷu gập gềnh
Dù gối mỏi, chân chồn
Mắt hoa, bụng đói
Bởi đỉnh cao mà con người vươn tới
Không  có con đường nào bằng phẳng, thênh thang


Viết mấy dòng chưa xong, tự thấy mình ngang
Vào webs , lướt“ phây ” lời răn dạy bây giờ nhiều lắm
Khổng Tử nói thế nào ?
Phật Tổ dạy làm sao ?
Hạnh phúc  gia đình ...
Sẻ chia nhan nhản

Nhưng hành động  hình như tôi và bạn
Vẫn tuân theo lời Gớt dạy mà thôi
Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi
Mọi lý thuyết chỉ là màu xám xịt.*

5-2017

Gớt ( nhà văn Đức )  :  Mọi lý thuyết đều là màu xám, chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi








Không có nhận xét nào: