Thứ Ba, 20 tháng 2, 2018


LỠ HẸN
( Thơ tình viết cho ai )

Hẹn gặp em khi mùa hoa đào nở
Vợ mỉm cười tóc xõa sát kề vai
Lỗi hẹn cùng em xin để đến ngày mai
Sáng xuân nay ngôi nhà tranh ấm lửa

Anh lại lỗi hẹn với em lần nữa
Khi hương sen thơm ngát cả mùa hè
Các con anh ríu rít đón anh về
Thăm quê nội chiều vàng mênh mang gió

Rồi cứ ngỡ thu về cúc nở rộ
Ta trao nhau nụ hôn dưới trăng thanh
Anh lại lỗi hẹn em ơi
                                  Mấy đứa cháu của anh 
Từ miền trung xa xôi kéo về thăm ông nội .

Một năm bốn mùa vẫn biết em chờ đợi
Tháng một, chạp về khi thời tiết vào đông
Biết lỗi rồi anh vẫn chờ mong
Ta mãi trong nhau, dẫu bốn mùa lỡ hẹn .

Tháng 2-2018
NC
 

Thứ Bảy, 10 tháng 2, 2018



TÔI YÊU
Tôi yêu ngôi nhà mộc mạc
Xây từ những giọt mồ hôi
Xóm làng, lũy tre xanh ngát
Tiếng ầu ơ mẹ đưa nôi
Yêu Tổ quốc hình chữ S 
Cờ đỏ năm cánh sao vàng
Cánh cò vào thơ lục bát
Hương lúa lên đòng xốn xang
Và tôi yêu em mãi mãi
Hoa thơm, mật ngọt dâng đời
Con người, đất trời đẹp quá
Em ơi xuân đã về rồi
2-2018
NC

Thứ Ba, 6 tháng 2, 2018

BẾN VẮNG 
Păng Xê Trắng

Sông chiều nước đẩy bèo trôi
Bến vắng mình em lạnh lẽo rồi
Lặng lẽ hờn dâng khóe miệng
Âm thầm tủi phủ bờ môi
Vì thương nghĩa dịu đau còn khảm
Bởi nhớ tình êm xót vẫn bồi
Hẹn ước trao người nhưng chẳng giữ
Nên đành chấp nhận kiếp lìa đôi.


Tình vỡ
Nguyễn Cử


Chiều đông bến vắng một mình tôi
Cò chao nghiêng cánh cuối lưng trời
Nuối tiếc trào dâng trong khóe mắt
Lặng lẽ lệ nhòa ướt bờ môi
Cuộc tình tan vỡ tim đau nhói
Đêm đêm tê tái nỗi đơn côi
Hẹn ước trao lời, người vắng bóng
Lững lờ nước chảy cánh bèo trôi

CHÂN DUNG  2018 Trong hình ảnh có thể có: 1 người, cận cảnh
Một lão già tóc bạc sợi lưa thưa
Ngang dọc nếp nhăn phủ đầy khuôn mặt
Mắt thẫn thờ và đôi tai nghễnh ngãng
Chuyện hàng ngày chưa kịp nhớ, đã quên
Lão bây giờ khác xưa lắm đó em
Chỉ có tình người lão còn giữ được
Vẫn biết sống có sau có trước
Biết đâu trên đâu dưới ở trong đời
Thất thập cổ lai hy lão vẫn xứng làm người
Vẫn còn một trái tim già nhân hậu .

Tháng 2-2018
NC