Thứ Ba, 6 tháng 2, 2018

BẾN VẮNG 
Păng Xê Trắng

Sông chiều nước đẩy bèo trôi
Bến vắng mình em lạnh lẽo rồi
Lặng lẽ hờn dâng khóe miệng
Âm thầm tủi phủ bờ môi
Vì thương nghĩa dịu đau còn khảm
Bởi nhớ tình êm xót vẫn bồi
Hẹn ước trao người nhưng chẳng giữ
Nên đành chấp nhận kiếp lìa đôi.


Tình vỡ
Nguyễn Cử


Chiều đông bến vắng một mình tôi
Cò chao nghiêng cánh cuối lưng trời
Nuối tiếc trào dâng trong khóe mắt
Lặng lẽ lệ nhòa ướt bờ môi
Cuộc tình tan vỡ tim đau nhói
Đêm đêm tê tái nỗi đơn côi
Hẹn ước trao lời, người vắng bóng
Lững lờ nước chảy cánh bèo trôi

Không có nhận xét nào: