Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019


CHUYỆN VỀ THẦY GIÁO
CHUYỆN THỨ I : Năm 1965

Năm 1965 chiến tranh phá hoại bằng không quân Mỹ lan rộng. Giờ học trường cấp III bắt buổi sáng đầu từ 5h30 đến 9h, buổi chiều bắt đầu từ 15 h đến tối để tránh giờ cao điểm từ 10 đến 15 h. Tháng 3- 1965 trung tâm huyện tôi bị máy bay Mỹ ném bom huỷ diệt, trường chuyển sang học ban đêm. Thay đổi không gian , thời gian là điều kiện cho chúng tôi, cánh “ nhất quỷ, nhì ma” giở trò nghịch ngợm.
Có nhiều kỷ niệm đáng nhớ từ các lớp học đêm này. Vì học đêm, mỗi học sinh phải mang theo một chiếc đèn dầu hoả. Trên bục giảng, thầy giáo cũng chỉ có một chiếc đèn Bão, là hàng viện trợ trong chiến tranh . Học cùng lớp chúng tôi có bạn H V H người gầy còm, nhỏ bé, lại bị nặng tai .Lợi dụng điểm yếu đó để đùa nghịch khi thầy giáo gọi học sinh lên bảng kiểm tra bài cũ, cánh bạn ngồi bên lại huých khuỷu tay vào Hải và bảo :Thầy giáo gọi mày đấy. Trong một buổi học H bị đẩy lên bảng mấy lần. Nhưng sự việc không thoát khỏi đôi mắt của thầy giáo Vương Đình Huấn. Thầy Huấn dạy Toán giỏi nhưng lại đam mê Văn học. Sau này thầy gác “ thước kẻ ” theo nghiệp văn chương và trở thành nhà thơ Thạch Quỳ tên tuổi.
Ăn quen bén mùi. Lợi dụng sự nhập nhèm của lớp học ban đêm, mấy bạn đẩy H lên bảng giải bài tập Toán thay một bạn khác. Biết vậy nhưng thầy Huấn vẫn để H lên bảng chữa bài tập thầy cho về nhà . Khi H trở về chỗ ngồi thầy đứng lặng mấy giây, nhìn bao quát lớp, rồi giọng thầy nhỏ nhẹ, chậm rãi : Hôm nay tôi không gọi em H lên kiểm tra bài. Nhưng một số em đã lợi dụng vào khiếm khuyết về cơ thể của em H để đánh lừa bạn. Đó là việc làm không đúng, không tốt Không có tình thương yêu giúp đỡ nhau ,lại không tôn trọng người khác, đặc biệt lấy khiếm khuyết về cơ thể của người khác để làm trò đùa là việc làm của người không có nhân cách..

                                                        Nhà thơ Thạch Quỳ

Sau lời nói của Thầy, cả lớp im lặng không một tiếng động nhỏ. Tất cả bọn con trai chúng tôi cúi mặt, lấm la lấm lét không dám nhìn lên. Bọn con gái thi quay lại nhìn lũ chúng tôi như muốn tìm xem kẻ nào đã chủ mưu gây ra tội tày đình. Một phút trôi qua mà chúng tôi cảm thấy nặng nề. Thời gian như ngừng lại… Rồi tiếng thầy lại vang lên, ấm cúng : Bây giờ chúng ta tiếp tục giờ học nhé. Bài giảng của thầy lại diễn ra bình thường như bao giờ lên lớp khác, như trước đó chưa xảy ra chuyện gì trong lớp học. Giọng của thầy vẫn ấm áp, thân tình. Thầy vẫn hướng dẫn gợi mở , khuyến khích chúng tôi cùng thầy say mê khám phá những chân trời toán học. Nhưng mỗi chúng tôi sau này mỗi giờ thầy lên lớp giờ đây không chỉ là giờ toán học. Trong miền sâu thẳm của trí tuệ, của trái tim những học trò lớp 9A chúng tôi được thầy tác động một “ cú hích ” để chuyển đổi trạng thái, chuyển đổi nhận thức trở thành con người hoàn chỉnh. Được trải qua những bài học làm người như thế chung tôi lớn lên và trưởng thành qua năm tháng. Giờ Hình học về đường thẳng ở lớp 9A của thầy Huấn đã theo tôi suốt cả cuộc đời, nhắc nhở tôi, hướng dẫn tôi phấn đấu sống, làm việc của một con người có nhân cách.

CHUYỆN THỨ 2: Năm 2009.
Năm 2007. về hưu tôi tự ra một Quyết định hạn chế cao nhất việc tự trói mình vào công việc chung. Nhưng nói và làm khó quá. Do chỉ có một nữ GV bộ môn Hoá nghỉ thai sản nên Trung tâm GDTX nơi tôi sinh sống đến gặp và đề nghị tôi lên lớp giúp Trung tâm trong một học kỳ. Quả thật tôi không muốn tham gia dạy học nữa nhưng thấy Trung tâm thực sự khó khăn, một mặt Giám đốc TT, người đề nghị giúp đỡ lại là học sinh cũ nên tôi nhận lời mặc dù biết lên lớp hiện giờ rất khó khăn. Khó khăn không phải tiền bồi dưỡng quá ít vì lớp BTVH không thu học phí, lớp BTVH vùng tôi được Nhà nước bao cấp theo chế độ học sinh miền núi. Không phải khó khăn bởi tôi “ mất dạy “ quá lâu mà khó khăn, vất vả ở chỗ cùng một lúc phải đảm nhiệm cả ba khối lớp, nghĩa là phải soạn 6 giáo án một tuần và trước khi lên lớp mình phải nắm lại nội dung , chương trình của mỗi khối lớp để bổ sung cho nhau. Tuy không còn thế mạnh về Chuyên môn nhưng lại có thế mạnh về Phương pháp giáo dục bởi tôi có 40 năm làm việc, có 40 năm học tập đồng nghiệp khắp mọi miền ở nhiều bậc học, ngành học . Giờ lên lớp đầu tiên, tiếp xúc với học trò, tự giới thiệu mình, tôi bảo : Thầy được Giám đốc phân công lên lớp bộ môn Hoá. Về tuổi tác, thầy là Ông, các em là tuổi cháu nhưng theo truyền thống giáo dục các em gọi tôi là Thầy, xưng em. Việc dạy và học chúng ta hoàn toàn bình đẳng, trao đổi, học tập bổ sung cho nhau.
Sau một thời gian lên lớp tôi thấy học trò bây giờ khác xưa rất nhiều, đặc biệt là HS BTVH ; không chịu học bài, đùa nghịch tự do trong lớp và giáo viên phải xử lý tình huống ngoài dự kiến. Một hôm trong giờ lên lớp, một học sinh gái ngồi học nhưng lại đeo tai nghe, nghe nhạc. Khi tôi nắc nhở, em học sinh nhanh nhẹn rút tai nghe, chuyển cho các bạn khác và đứng dậy phủ nhận lời Thầy giáo. Nhân sự kiện này một số em đề nghị Thầy phạt nặng. Em học sinh kia phản đối vì không có chứng cứ bởi yên tâm tai nghe đã chuyển đi. Cả lớp nhao nhao bởi các ý kiến khác nhau. Một số đề nghị kiểm tra phát hiện tai nghe ở đâu và phạt nặng. Một số biết tai nghe đã cất dấu nơi khác nên muốn biết Thầy xử lý thế nào trong tình huống này ?
Sau mấy phút tranh cãi, tôi hỏi có em nào có ý kiến gì khác nữa không. Cả lớp im lặng. Bây gời tôi lên tiếng : Việc Thầy nhắc nhở là để các em chú ý học tập. Ở các em Thầy cần một tấm lòng trung thưc, cần sự chân thành giữa Thầy và các em chứ không cần chứng cứ để trách phạt. Khi các em đang ngồi học ở đây , các em có biết bố mẹ các em đang làm gì không. Sau buổi học hôm nay các em về tìm hiểu giúp Thầy nhé, còn bây giờ chúng ta phải tiếp tục kẻo trống báo hết giờ.
                                             
                                                    Tác giả , Thầy giáo Nguyễn Cử

Nghe tôi nói xong cô nữ sinh kia ngồi thụp xuống khóc hu hu giữa lớp.Tôi tiếp tục giảng bài như chưa có điều gì xảy ra. Điều vui nhất là từ đấy việc học tập của các em có nhiều chuyển biến tích cực về ý thức trong giờ học riêng em học sinh kia thì gặp tôi ở đâu cũng nhanh nhảu chạy lên trước để chào Thầy Nghĩ cũng vui vui.


MẤY DÒNG CUÔI
- Chuyện kể cho vui còn suy nghĩ về câu chuyện thế nào là việc của bạn
- Em xin lỗi Thầy giáo Vương Đình Huấn vì không gọi Thầy là Nhà giáo bởi em biết với Thầy mọi danh hiệu không là gì cả. Các bạn độc giả hãy gõ vào trang Tìm kiếm của Google hai từ THẠCH QUỲ sẽ rõ hơn.
- Tôi không thể tự xưng là Nhà giáo mà tôi chỉ xứng là Thầy giáo, nhưng là Thầy giáo thật chứ không rởm .
Tháng 7- 2019
NC

CHỈ CÒN CHIỀU NAY

Hội tan rồi.
Chúng mình lại xa nhau
Em về xuôi
Anh rời xa thành phố
Nỗi buồn mênh mông không gian đầy thương nhớ
Bao kỷ niệm xa rồi
Chỉ còn lại chiều nay.

Một chiều
Say ?
Không say ?
Một chiều
Vui ?
Buồn ?
Mộng mơ hoà quyện

28-7-2019
NC.

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2019


BIẾT LÀM SAO

Gọi em ?
sợ bị ương ương
Gọi cháu ?
nuối tiếc lại thương … thằng mình !?
Chỉ vì
lỗi mấy mùa sinh
Để ta
lỡ một cuộc tình Người ơi !
Ngắm lâu
Sợ mọi người cười
Lưu tấm hình
để mãi Người trong Ta.

( Ảnh ST trên mạng )
Tháng 7- 2019

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2019

CÁT - SỎI & CON NGƯỜI

Dẫu chỉ là hạt cát
Trôi dạt tận đáy sông
Dẫu chỉ là viên sỏi
Lẫn giữa bùn đất mênh mông
Trong thác lũ đẩy - xô - va - đập
Cát bóng hơn sỏi cũng tròn thêm
Cuộc sống bộn bề của tôi và bạn
Khác gì đâu cát sỏi giữa đất trời
Muốn đẹp mãi
Tâm hồn
Nhân cách
Không có con đường nào bằng phẳng Người ơi !.

NC

Tháng 7- 2019

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019


LÃNG TỬ
Đêm khuya thật tĩnh lặng
Anh thức dậy cùng trăng
Chỉ đèn đường chung thuỷ
Bầu bạn cùng chị Hằng
Ta phiêu diêu lãng tử
Hằng Nga thì đơn côi
Ước gì thêm đôi cánh
Để bay ngay lên Trời.
Khuya 14-6
Kỷ Hợi
NẮNG

Nắng vênh viên gạch cuối sân
Cong queo khuôn mặt nhọc nhằn dân quê.
Tre già cháy sém ven đê 
Trằn trọc chờ gió trưa hè thoảng qua.

Tháng 6 - 2019
N C

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2019

HÓNG MƯA.

Dự báo thời tiết của VTV : đêm về sáng trời mưa, có nơi mưa rất to.
Nhưng thực tế lại là :

Lão ngồi ho sù sụ
Vẳng tiếng gà le te
Chớp loang trời nhoang nhoáng
Sấm ùng oàng vọng về

Đêm oi nồng khê đặc
Quạt uể oải nặng nề
Vạn vật đều trằn trọc
Hóng đợi cơn mưa về.

Thượng đế xa vời vợi
Trên tận chín tầng mây
Làm sao hiểu nhân thế
Sống cơ cực thế này.

Tháng 6- 2019
NC

Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2019

ĐÊM NẰM NGHE DÂN CA XỨ NGHÊ

Đêm nằm nghe Dân ca xứ Nghệ
Da diết nhớ quê hương
Nao nao lòng đến thế
Tự lúc nào gối đẫm nước mắt rơi.

Dân ca đưa tôi về tuổi thơ tôi
Với luỹ tre xanh, với hàng phượng vĩ
Tiếng sáo diều ngân vang ,
tiếng nước suối róc rách đang chảy
Cánh cò chiều mưa chao nghiêng
Mái đình làng cổ kính uy nghiêm
Cây Đa già đã mấy trăm năm tuổi


Khúc hát Giận thương đưa tôi về nguồn cội
Hưng Nguyên, Nam Đàn, Nghi Lộc, Thanh Chương
Diễn Châu Quỳnh Lưu, Yên Thành, Đô Lương
Dòng Lam trong xanh, Núi Hồng, Bến Thuỷ

Điệu Ví dặm đêm đêm đưa tôi về quê nội
Dưới mái nhà tranh ấm bếp lửa hồng
Khói lam chiều trên mái rạ ấm nồng
Xóm nghèo vội vàng hơn khi trời chiều tắt nắng

Càng về khuya màn đêm mênh mông buông xuống
Tiếng Dân ca làm xao xuyến nỗi lòng
Bao kỷ niệm ùa về như suối đổ vào sông
Lắng dịu êm đềm với bao nỗi nhớ
Bạn bè năm xưa cùng trang lứa
Rước đuốc quanh làng hát khản giọng tận khuya
Bến sông xưa dòng nước vỗ về
Bơi lội ngược xuôi trưa hè tắm mát
Những đêm thu ánh trăng vàng dát bạc
Tốp năm tốp ba thong dong nắm tay nhau,
Trò chuyện râm ran nhóm trước nhóm sau
Cùng rảo bước trên đường làng hóng mát.
Sau mùa gặt giữa cánh đồng bát ngát
Cánh con trai chơi trò giàn trận đánh nhau …

Rồi chiến tranh bùng lên
bạn bè mỗi người mỗi ngả
Tuổi thanh xuân đâu ngại khó khăn, vất vả
Đi bất cứ nơi nào, làm bất cứ việc gì vì đất nước, quê hương
Đứa vào chiến trường , đứa ở lại hậu phương...
Hiến dâng tuổi xuân cho Tổ quốc.
Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước …

Thời gian trôi nhanh
Khắp mọi miền dù Nam hay Bắc
Bạn bè tôi mỗi đưa một nơi
Nhưng câu Dân ca quê hương mang theo suốt cả cuộc đời

Qua bao nhiêu tháng năm ròng
có lúc tôi ngỡ
Được tôi luyện trong chiến tranh, đạn lửa
Vượt qua bao khó khăn, thử thách của thời gian
Trí sẽ vững như đồng, tình trơ như đá
Chẳng có gì lay chuyển chất thép luyện trong tim

Nhưng tôi đã nhầm
Bao đêm lệ đã rơi
Khi đắm mình trong  Dân ca xứ Nghệ
Điệu Ví, Giặm thấm đượm nghĩa tình gia đình, Cha Mẹ.
Nghĩa tình làng xóm, Quê hương

Quê hương ơi
Chẳng có gì hơn thế
Như dòng máu chảy về tim trong cơ thể
Mang nặng tình truyền thống Quê hương
Truyền thống gia đình muôn đỗi thân thương
Nơi hun đúc cho ta được thành Người .
Con Người tử tế.

Tháng 7- 2019
N C

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2019

TÂM TÌNH CÙNG ĐỒNG NGHIỆP

“ Tôi không là gì với mọi người nhưng mọi người trong tôi là tất cả, là mãi mãi “ ( NC ).

Công việc hàng ngày có thể khác nhau
Nhưng đồng nghiệp ơi
Các bạn đều là người tôi yêu, tôi quý
Người nhiều cảm thông
Trở thành tri kỷ
Người đi chung đường
Mãi mãi bạn đường
Trên bục giảng
Dành cho trẻ tình thương
Ngoài xã hội chúng ta là anh, em, bạn bè không phân biệt gái trai già trẻ
Mấy chục năm đồng hành cùng bao thế hệ
Chia xa lâu rồi lòng vẫn lưu luyến bâng khuâng
Thời gian trôi nhanh –
Đã hơn chục năm
Xa đồng nghiệp, bạn bè tôi yêu quý
Vẫn nhớ lắm bao kỷ niệm của những năm tháng ấy
Xin gửi đồng nghiệp tâm tình thuỷ chung của một người
xưa .

Tháng 7 -2019
N C