Thứ Tư, 16 tháng 12, 2020

 

LÀNG TIÊN HỘI MÃI TRONG TÔI

Quê ngoại tôi
Nơi hợp giữa dòng Lam, sông Giăng hiền hòa mang tên Tiên Hội
Có cây Đa chín cành ba cội
Bãi ngô xanh, tiếng ép mía kẽo kẹt suốt mùa đông
Bến đò Giăng mùa hè phượng nở cháy nồng
Xuôi đò Gành, theo về đò Rạng
Có doi đất tạo thành vùng bãi cạn
Hưng - Văn bên kia Tiên Hội bên này.

Quên làm sao
Tuổi thơ tung tăng theo mẹ những ngày.
Giỗ chạp, cuối năm về thăm quê ngoại
Bao kỉ niệm vẫn theo tôi mãi mãi




Đưa tôi về cùng với tuổi thơ xưa.
Nhớ những chiều thứ bảy chẳng quản nắng mưa
Cậu đón đường bắt cháu ghé ăn bát cơm đỡ đói
Kỳ nghỉ cuối tuần, đường về nhà còn xa bước vội

Nhớ biết bao nhiêu
Những năm tháng trẻ trung sôi nổi
Một thời bom rơi , gian khổ khó khăn này
Lớp học về sơ tán dưới vườn cây
Trong lòng dân mang tên Tiên Hội
Lý tưởng, ước mơ dựng xây đời sống mới
Trong tiếng hát át tiếng bom từ ấy để nên người

Sống xa quê đã nửa thế kỉ rồi
Làng Tiên Hội vẫn trong tôi mãi mãi.

Tháng 12- 2020
NC
 



 XIN ĐỪNG MƠ

Xin đừng mơ
Dù ở Mỹ hay Ca Na Đa
Liên bang Nga hay là Hàn Quốc
Cả Việt Nam, trên thế giới này, một nước
Là thiên đường để ta dọn nhà đến ở đâu.
Muốn sống như mơ phải phấn đấu rất lâu
Phải chắt chiu từng đồng xu từ hai bàn tay lao động
Phải rèn dũa tâm hồn từng phút giây đang sống
Phải hòa cùng sự phát triển của cộng đồng
Phải biết giữ gìn truyền thống của cha ông
Biết hướng tới tầm xa nơi phía trước
Biết yêu quý quê hương, yêu đất nước
Như ta yêu chính bản thân mình
Xin đừng mơ
Có những cuộc tình
Bố làm quan to, nhà mặt tiền phố lớn
Để đổi lấy những tháng ngày đau đớn
Những lứa đôi trống rỗng của tâm hồn
Xin bớt hão huyền
Hãy từng ngày sống chính với mình hơn
Vật chất ít nhiều vẫn coi là đủ
Xã hội nào cũng rối ren nhiều thứ
Ắt cũng là quy luật của muôn đời.
Xin đừng trông chờ
Sống thế nào là ở mình thôi
Cố lên nhé
Tương lai còn phía trước.
Tháng 12- 2020
NC

Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2020

 

MẸ & CHA

Mẹ chắt chiu suốt cuộc đời
Để dành tất cả bầu trời cho con
Cha thì lội suối trèo non
Bao nhiêu gánh nặng đã mòn đôi vai
Ước mong chỉ một điều thôi
Xuôi tay nhắm mắt, còn tôi nên Người

 1- 2020

Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2020

 THẾ SỰ

Ẩn sâu trong tiếng cười giòn
Là giọt lệ đắng, tâm hồn nát tan
Vẻ ngoài dáng điệu ngang tàng
Là đau gặm nhấm đến tan nát lòng
12- 2020
ĐỜI
Trôi theo giọt đắng bên lề phố
Tan biến vào làn khói trắng bay
Tiếng nhạc xập xình nghe chát chúa
Trắng, đen, xanh, đỏ. Tỉnh và say . 12- 2020
THÓI QUEN
Bẫy được chú Khướu, tống vào chuồng.
Nuôi mãi
Nuôi mãi
Bây giờ cửa chuồng mở ( quan sát kỹ trong hình ) chú cũng chẳng chịu ra ngoài .
Thì ra bị giam cầm mãi, cũng thành thói quen . 12-2020 NC

Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2020

 ĐỖ NGUYÊN THƯƠNG

Có một nghề nhiều người ngại : Thanh tra
Với biểu tượng đôi chân gà bới móc
Ai thấu hiểu những nếp nhăn ngang dọc
Nặng tình đời và chan chứa hồn thơ


Thứ Tư, 18 tháng 11, 2020

 

BÀI CA  HOÁ HỌC
                                    
Là GV bộ môn, ai cũng muốn HS học tốt, đam mê bộ  môn mình giảng dạy. Môn H H cũng vậy, mà không yêu môn Hoá sao được bởi

Hoá học giúp chúng ta đi sâu tìm hiểu thế giới vi mô mà bằng các giác quan bình thường của con người không thể khấm phá, mắt thường không nhìn thấy. Hoá học cũng góp phần chứng minh hùng hồn rằng, vật chất luôn chuyển động và biến đổi không ngừng. Vật chất không tự nhiên sinh ra, không mất đi mà chỉ biến đổi từ dạng này sang dạng khác và luôn luôn bảo toàn khối lượng

Hoá học, Cùng với Khoa học công nghệ, đã giúp con người chế tạo thành công những vật liệu có những đặc tính vô cùng quý giá mà trong tự nhiên không có. Đó là những vật liệu cứng hơn thép, bền hơn vàng, co dãn hơn cao su, trong suốt hơn pha lê , đẹp hơn ngọc thạch …, quả thật khoa học, hoá học đã làm được những điều kỳ diệu. Diệu kỳ hơn những thiên thần.

 Nhưng để đi đến đỉnh cao vinh quang của khoa học, không có con đường nào bằng phẳng thênh thang. Con đường  ấy khúc khuỷu, gập gềnh quanh co  chồng chất khó khăn , đòi hỏi mỗi con người phải cố gắng, phải nỗ lực hết mình . Nỗ lực hết mình vì đất nước quê hương, vì Tổ quốc thân yêu của chúng ta. Khó khăn, gian khổ nhưng đừng sợ, bên cạnh chúng ta còn rất nhiều bạn bè, đồng nghiệp.

Với tình yêu với bộ môn Hoá học, say sưa và niềm tin tưởng đó với môn Hoá,  có một thầy giáo dạy Hoá đã gửi gắm tâm hồn của mình vào mấy dòng ngợi ca  :

 Đây polymêtyl mêtacrylát
Đẹp bền và trong hơn pha lê
Bao lâu rồi em vẫn say mê
Kìa bạn nhìn poly amit
Duyên dáng may bay
Như áng mây bay
Hơn lụa là gấm vóc xưa nay
Hoá học của ta
Diệu kỳ hơn những thiên thần

A aaaaa
Ta luôn bay cao bay xa trên bao nẻo đường thế giới vi mô
Ta luôn khám phá bao điều huyền bí quanh co xa mờ
Vì Tổ quốc,
hiến con tim và khối óc

Bạn ơi
Mỗi bước ta đi
Gian khó sá chi
Ánh đuốc Đảng soi sáng ta đi
Bạn ơi, Tổ quốc mong chờ .

Rung động trước tình cảm yêu nghề, yêu bộ môn Hoa học, một thầy giáo giảng dạu môn Nhạc hoạ đã phổ nhạc thành bài ca mang tiêu đề BÀI CA HOÁ HỌC

 

Thứ Tư, 4 tháng 11, 2020



 TÔI MÃI YÊU

Tôi mãi yêu
Tiếng trống báo âm vang mỗi sáng
Học trò thầy cô nhộn nhịp đến trường
Trang giáo án thơm mùi mực tím
Những đôi mắt trong veo chan chứa yêu thương
Yêu đàn em tâm hồn ngây thơ trong trắng
Sôi động trẻ trung độ tuổi trăng tròn
Con gái, con trai đủ thứ trò nghịch ngợm
Để thây cô cũng thấy nghề mình trẻ trung hơn
Yêu học trò mỗi tiết lên bục giảng
Nét mặt ngô nghê khi kiểm tra chẳng thuộc bài
Giờ lên lớp biết bao nhiêu tình huống
Thời gian trôi kỷ niệm chẳng hề phai …

*
* *
Tôi mãi yêu
Cơ quan Phòng Giáo dục
Cán bộ, chuyên viên trên dưới một lòng
Khó khăn , ngọt bùi sẻ chia, chung sức
Như suối tụ về chung một dòng sông
Vì đàn em vượt khó khăn gian khổ
Chẳng quản vùng cao, xóm hẻo lánh xa xôi
Chẳng ngại dốc trơn, đường gập ghềnh sỏi đá
Chỉ một tấm lòng lan toả yêu thương
Thời gian trôi
Cây bao mùa đổi lá
Bao mùa hoa, mùa quả nặng trĩu thêm
Bao ký ưc của một thời xưa cũ
Tôi mãi yêu, chẳng thể nào quên

*
* *
Tôi mãi yêu
Ngôi nhà năm tầng rêu phong cũ kỹ
Nắng gió bốn mùa luôn rộn tiếng cười
Nhà dù cũ nhưng mỗi con người nhiều suy nghĩ mới
Như nắng vàng trải rộng đến muôn nơi
Từ thành phố trung tâm đến vùng cao xa xôi
Đa dạng loại hình quy mô rộng mở
Trường gần dân, các phòng ban hướng về cơ sở
Không để vùng miền nào tụt lại phía sau
Đất trung du còn nghèo lắm, chưa giàu
Nhưng trường lớp khang trang xanh- sạch -đẹp
Mọi hoạt động kỉ cương, nền nếp
Mỗi ngày đến trường là một ngày vui
Như một gia đình, anh em chúng tôi
Đoàn kết một lòng chung xây sự nghiệp
Lớp đàn anh vươn lên,
lớp đàn em bước tiếp
Vì thế hệ trẻ thân yêu
vì nước
vì dân
Năm tầng nhà quy tụ một trung tâm
Giám đốc Sở mến yêu như người anh cả
Của các phòng ban, của mấy chục con người
Như mái ấm gia đình bền chặt bao đời
*
* *
Dẫu chia xa đã mấy chục năm rồi
Ngôi nhà chung của bao nhiêu thế hệ
Thời gian trôi , nỗi nhớ da diết thế
Trường - Sở - Phòng ,
đồng nghiệp mãi yêu ơi.

Tháng 11 – 2020
NC

Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2020

 

NỖI NHỚ

Cái rét ngọt se se nỗi nhớ
Thuở chăn trâu sau mùa gặt cánh đồng xa
Khi ánh trăng chênh chếch phía sau nhà
Thương mẹ tảo tần thức khuya dậy sớm
Tiếng gà gáy râm ran đầu xóm
Cha giục trâu lục tục lội xuống đồng
Tiếng ve râm ran từ tán xà cừ
Nhớ sân trường  rực màu phượng đỏ
Thu trong xanh  tiếng sáo diều vi vu theo gió
Mưa chiều đông nhớ bếp lửa ấm nồng
Mái đình
Cây đa
Bến nước,
 dòng sông
Con đường làng in dấu chân ai ngày ấy …

Ôi nỗi nhớ sao  da diết vậy
Của bao người mang cuộc sống tha hương .

Tháng 10 – 2020
NC

 ĐỜI VÀ THƠ

Mùa thu vàng thật đẹp
Trong thơ em và anh
Ngoài đồng mẹ xuống gặt
Mắt nổ đom đóm xanh .
9 - 2020
N C

 BẠN TÔI

Năm mươi năm mới gặp lại nhau
Tóc nhuốm bạc đã phai màu trai trẻ
Lời chậm rãi nét mặt hiền vẫn thế
Tôi nghĩ thầm anh chẳng thể hơn tôi ?
Thuở ấy chúng mình độ tuổi hai mươi
Cùng lớp học tôi có bao bạn gái
Anh nhút nhát, vụng về ái ngại
Để vào đời chưa một mối tình si
Trên đường đời tôi đã có những gì ?
Chức tước, nhà, xe, tiền tài, danh vọng
Đầy đủ tiện nghi dành cho cuộc sống
Anh chẳng thể nào sánh được tôi đâu
Nửa thế kỷ rồi, ngày ấy xa nhau
Mỗi người mỗi nơi chẳng hề gặp lại
Nhưng kỷ niệm một thời mãi mãi
Kéo chúng tôi về mảnh đất Thạch Thành xưa
Chuyên đời anh đâu đẹp tựa giấc mơ
Tuổi bảy mươi đón mẹ từ quê nội
Mẹ già yếu năm nay ngoài trăm tuổi
Anh bón từng thìa cơm, tắm giặt hàng ngày
Xem clíp anh gửi cho tôi về cuộc đời này
Đứng trước anh bây giờ tôi thấy mình nhỏ bé
Tình yêu bao la anh dành cho mẹ
Như mẹ đã dành cho anh hết cả cuộc đời
Ghi mấy dòng cảm xúc của tôi
Mong đến cùng anh để cùng chia sẻ
Tâm hồn anh – Nguyễn Nhân Đàn ơi – nhớ nhé
Tôi chẳng bao giờ dám sánh với anh đâu . Tháng 9- 2020

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2020


MẸ

Con đã viết nghìn trang cho bao bạn gái
Nhưng chưa viết nổi một dòng về Mẹ của tôi
Bởi vạn từ không từ nào ấm áp
Cao đẹp bằng từ Mẹ . Mẹ ơi !
Vu lan 15 - 7 CT
2- 9 - 2020



Định Đinh Xuân, Nguyễn Thị Hồng Liên và 67 người khác
2 bình luận


Thích

Bình luận

Chia sẻ
CHỐN XƯA
Lá rụng phủ đầy trong khu vườn cũ
Sân rêu xanh chẳng còn dấu chân xưa
Chiều dần buông bảng lảng sương mờ
Một ông lão tóc hoa râm thờ thẫn.
*-2020
NC
TRONG CƠN MƯA CHIỀU
Cơn mưa chiều chưa tạnh
Gió hắt tận hiên nhà
Mấy chú chim tội nghiệp
Đã vội vã bay ra
Đi tìm bữa ăn tối
Hay tìm mồi cho con
Kiếp sống bao vất vả
Mà tiếng hót véo von
Mưa ơi xin ngừng lại
Tội nghiệp đàn chim non .
9 - 2020
NC

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2020


LÃNG MẠN
MỘT CUỘC TÌNH
Mây cứ bay
và nước cứ trôi
Mây bay về đâu
ở cuối chân trời
Nước về đâu
giưa biển khơi bao la rộng lớn
Đứng trên cầu
Anh chẳng thể nào
Kéo mây lại, đừng bay
Giữ nước lại, đừng trôi
Mây cứ bay
và nước cứ trôi
muôn đời
vẫn thế
Ở phía cuối chân trời
có dãy núi mờ xanh
để mây vương vấn vây quanh
Tụ hội thành mưa
Mây thành hạt nước
Theo dòng trôi xuôi
Theo dòng đời
trôi mãi
Như tình anh
tình em
bên nhau
như người đứng trên cầu
như mây bay, nước chảy .
Tháng 8- 2020
NC
Ảnh ST



Nguyễn Thị Hồng Liên, Nguyễn Hương Ly và 40 người khác
9 bình luận


Thích

Bình luận

Chia sẻ