Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020

THƠ TÔI ( 2)
Vét cảm xúc
như vét cơm cháy đáy nồi thời bao cấp
Rắn như đinh
Khô khốc
Lấy nước bọt tận giọt cuối cùng
Đến khô rát họng
Đóng khuôn thành thơ.
"Thất thập cổ lai hy "
Răng còn mấy chiếc
lung lay
Ngồi nghiền thơ
Gai đâm vào lợi
Biết chẳng thể nào tiêu hoá nổi
Vẫn dướn cổ lên nuốt vội
Bởi
Thơ của chính tôi.
Tháng 6- 2020
NC

Không có nhận xét nào: