Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2020

 

NỖI NHỚ

Cái rét ngọt se se nỗi nhớ
Thuở chăn trâu sau mùa gặt cánh đồng xa
Khi ánh trăng chênh chếch phía sau nhà
Thương mẹ tảo tần thức khuya dậy sớm
Tiếng gà gáy râm ran đầu xóm
Cha giục trâu lục tục lội xuống đồng
Tiếng ve râm ran từ tán xà cừ
Nhớ sân trường  rực màu phượng đỏ
Thu trong xanh  tiếng sáo diều vi vu theo gió
Mưa chiều đông nhớ bếp lửa ấm nồng
Mái đình
Cây đa
Bến nước,
 dòng sông
Con đường làng in dấu chân ai ngày ấy …

Ôi nỗi nhớ sao  da diết vậy
Của bao người mang cuộc sống tha hương .

Tháng 10 – 2020
NC

 ĐỜI VÀ THƠ

Mùa thu vàng thật đẹp
Trong thơ em và anh
Ngoài đồng mẹ xuống gặt
Mắt nổ đom đóm xanh .
9 - 2020
N C

 BẠN TÔI

Năm mươi năm mới gặp lại nhau
Tóc nhuốm bạc đã phai màu trai trẻ
Lời chậm rãi nét mặt hiền vẫn thế
Tôi nghĩ thầm anh chẳng thể hơn tôi ?
Thuở ấy chúng mình độ tuổi hai mươi
Cùng lớp học tôi có bao bạn gái
Anh nhút nhát, vụng về ái ngại
Để vào đời chưa một mối tình si
Trên đường đời tôi đã có những gì ?
Chức tước, nhà, xe, tiền tài, danh vọng
Đầy đủ tiện nghi dành cho cuộc sống
Anh chẳng thể nào sánh được tôi đâu
Nửa thế kỷ rồi, ngày ấy xa nhau
Mỗi người mỗi nơi chẳng hề gặp lại
Nhưng kỷ niệm một thời mãi mãi
Kéo chúng tôi về mảnh đất Thạch Thành xưa
Chuyên đời anh đâu đẹp tựa giấc mơ
Tuổi bảy mươi đón mẹ từ quê nội
Mẹ già yếu năm nay ngoài trăm tuổi
Anh bón từng thìa cơm, tắm giặt hàng ngày
Xem clíp anh gửi cho tôi về cuộc đời này
Đứng trước anh bây giờ tôi thấy mình nhỏ bé
Tình yêu bao la anh dành cho mẹ
Như mẹ đã dành cho anh hết cả cuộc đời
Ghi mấy dòng cảm xúc của tôi
Mong đến cùng anh để cùng chia sẻ
Tâm hồn anh – Nguyễn Nhân Đàn ơi – nhớ nhé
Tôi chẳng bao giờ dám sánh với anh đâu . Tháng 9- 2020