TA
Ta đã cũ giữa muôn vàn cái mới
Ngày văng càng xa hạt nhân trung tâm
Thành cát bụi của bao la vũ trụ
Lơ lửng giữa không trung chẳng vướng thăng trầm
Không tích điện và không trọng lượng
Ta sẽ còn gì ?
Ta chẳng còn gì cả
Không hình hài
Không ngôn ngữ thơ ca
Không yêu ghét trôi chẳng còn phương hướng
Giữa dòng đời như chưa hề có ta .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét