Hai chúng mình
Lớn lên từ xóm
nhỏ
Xóm nhỏ nghèo
nhưng đầy kỷ niệm tuổi thơ.
Ngày anh đi. Đêm trăng ấy mộng mơ.
Em dúi vào tay
anh chiếc khăn . Rồi bỏ chạy.
Khăn thêu hai con
chim ngậm một bông hồng …
*
* *
Học xong đại học
Ra trường
Anh công tác mãi miền Tây bắc
Vẫn mang theo chiếc khăn nhỏ bên
mình
*
*
*
Kết thúc chiến tranh
Em - cô thanh niên xung phong mở
đường
Rời binh đoàn
Dừng chân tận phương Nam
Có còn mang theo
ánh trăng huyền diệu
*
*
*
Xa nhau đã mấy chục năm
Mà từng đêm, từng đêm
Trong giấc mơ
Em vẫn về bên anh
Cho anh sống lại những ngày trai
trẻ.
Vẫn đôi mắt bồ câu
Má lúm đồng tiền
Nụ cười tươi
Mũ tai bèo nghiêng nghiêng
Mái tóc thề ngang vai
Sao mà yêu đến thế
Đã
qua rồi , biết mấy mùa xuân
Đến hè
Hết
thu
Rồi lại sang đông
Mà em trong anh
Vẫn duyên, vẫn trẻ
Em
Em luôn về bên anh sao mà vời xa
thế.
Em .
Chiếc khăn thêu hai bông hồng
Và mối tình đầu
Mãi đẹp nhất đời anh.
3 nhận xét:
Mối tình đầu như một giấc mơ
Theo suốt đời anh chẳng bao giờ phai nhạt
Bài thơ viết rất chân thành,da diết
Kỉ niệm tuổi xanh mãi mãi đẹp lung linh
Mỗi chúng ta đều ước một người tình
yêu tha thiết và rất trong lành,thánh thiện
người xưa ơi.:
Tượng thờ dù đổ vẫn thiêng
miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ
EM THÍCH BÀI THƠ CỦA ANH!
Đăng nhận xét