Người
tình của tôi
( Cái kim giấu
mãi trong bọc cũng phải tòi ra )
Khi chuyển công tác đến
cơ quan khác , lòng tôi áy náy vì một món nợ chưa trả được với một người ở cơ
quan cũ. Một món “nợ tình”. “Người tình” vốn là nhân viên hành chính của cơ
quan mà tôi là thủ trưởng, hàng ngày " người ấy " vẫn phải đi về gần
ba chục cây số đường đất với gia đình nhỏ . Khi còn bên nhau tôi đã
nghĩ đến việc tạo điều kiện để “ người tình” được làm việc gần nhà
nhưng để " người ấy " chuyển đi lại thấy tiếc. Tôi có ý chần chừ lấy
cớ việc đó nằm ngoài quyền hạn của mình để giữ " người ấy " lại. Khi chuyển đi rồi, tôi không còn trách nhiệm
với những người ở cơ quan cũ , nhưng tình cảm có với nhau từ xưa cứ đeo đẳng làm
tôi bứt rứt không yên. Và thế là … thương nhau ba bảy cũng liều.
Trong một chuyến công
tác về quê “người tình”, được một người bạn là thủ trưởng cơ quan cùng ngành
tiếp đãi, tôi đặt vấn đề xin cho “ người tình” chuyển về quê làm việc .
Đang nâng chén rượu trên tay anh vội đặt xuống, mắt trợn ngược nhìn thẳng
vào mặt tôi mấy giây rồi phán : Cái lão này lạ thật, từ trước tới giờ chỉ
nhân viên chăm lo cho thủ trưởng, làm gì có cái chuyện thủ trưởng lại
phải lo cho nhân viên, đi xin chuyển vùng công tác cho nhân viên. Tôi ỡm
ờ : Nhưng ông biết đấy, đây là trường hợp đặc biệt
Mấy tháng sau, “ người
tình” nhận quyết định chuyển vùng. Tất nhiên tôi là những người được thông tin
sớm nhất. Vội cầm máy điện thoại gọi cho “ thủ trưởng bạn”. Tôi bảo : Nếu ông
để bạn tôi làm việc ở chính cơ quan ông thì có lợi cho ông, cho cơ quan ông.
Nếu ông cho bạn tôi về cơ sở thì chỉ thiệt cho các ông thôi. Chắc lúc đó
cơ quan anh bạn tôi đang thiếu người giúp việc nên “ người tình” của tôi không
phải xuống cơ sở chứ anh bạn tôi tính tình nó cũng ngang ngạnh lắm. Nó nể
gì, sợ đ… gì lời nửa đề nghị, nửa dọa dẫm của tôi. Mà tôi là thằng đ… gì
mà nó sợ ?!
Hai năm trôi qua. Không
hẹn mà tại hai thời điểm khác nhau, hai ông cấp phó cơ quan “ người tình” của
tôi, gặp tôi tâm sự : Anh đã cho chúng em một nhân viên thật tuyệt vời.
Phải nói chuyện lại anh biết và cảm ơn anh. Hai anh còn kể chuyện :
Từ khi về cơ quan " người tình " của anh mới chỉ hai lần “ bị nhắc nhở”. Một
lần thủ trưởng của bọn em “phê” : Ngồi với thủ trưởng trực tiếp dưới
quyền mà chỉ luôn nhắc chuyện cơ quan cũ. Một lần chính phó thủ trưởng cơ quan
ngành “ phán “ : Cấp trên xuống công tác chẳng được một câu hỏi thăm sức
khỏe thủ trưởng ngành mà cứ bám theo hỏi đoàn về làm việc, anh có về
không ? Nghe các anh tâm sự, lòng tôi mừng thầm “ người tình”của tôi, bây giờ
không chỉ của riêng tôi mà đã là “người tình” của nhiều người khác.
Cũng xin tiết lộ vài
nét về “người ấy ”. Anh vốn là nhân viên của một phòng chuyên môn cấp
huyện. Khi giảm biên chế, là người khác huyện lại thân cô thế cô nên được sắp
xếp về làm nhân viên trường học. Thấy anh làm việc tốt, một anh bạn hiệu trưởng
tiến cử về làm việc tại cơ quan tôi. Anh là người làm việc chăm chỉ
nghiêm túc, trung thực, sống có trên dưới, có trước có sau, có tình người . Đó là nhận xét của một thủ trưởng cơ
quan khi chọn anh làm “ người tình ” và cũng là nguyên nhân mà tôi tự nguyện
xin chuyển vùng về quê công tác cho anh. Nếu muốn làm quen với " người ấy
xin gọi vào số máy này nhé : 0912410780.
Thấy
trong danh bạ của mình có Văn chương thế sự , lão lần mò và xem như giành tem
vàng ! Thời yahoo , lão cũng siêng mò rồi yahoo ngáp chết - lão bỏ blog một
năm. Và nay thì lại muốn lang thang , qua anh lần đầu , chào xã giao làm quen
nhé.
Bài viết nghiêm túc như...những con số toán học , nhưng đọc cũng thấy hay hay .
Bài viết nghiêm túc như...những con số toán học , nhưng đọc cũng thấy hay hay .
Bolg này
- vừa gửi lời còm , lại yêu cầu gửi nữa là sao ? Cái spost này loằng ngoằng ko
giản đơn tẹo nào .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét