Trăng cuối tháng
Nói đến trăng ai cũng nghĩ đây là kỳ quan
của thiên nhiên tuyệt đẹp
Nói đến trăng ai cũng liên tưởng một đêm cảnh vật mờ ảo tựa thiên đường.
Nói đến trăng nhiều người bất chợt nhớ lại bao kỷ niệm mộng mơ
Nói đến trăng ……
Không. Tôi đang sống với trăng ban ngày. Cuối tháng.
Tôi đã giành nhiều thời
gian ngắm trăng ban ngày, cuối tháng. Bây giờ là 12 giờ 2 phút ngày...
tháng ... ( tức ngày tháng âm lịch ).
Mấy ngày qua trời mưa nhiều. Hôm nay nắng, trời rất sáng. Bầu trời thu
trong xanh. Thỉnh thoảng có những đám mây lơ lửng bay . Mây trắng như bông cũng rất sáng.
Tranh thủ trời nắng, từ sáng sớm đã đem những chăn, những gối ra phơi. Dây phơi
sát mép sân song song với tường hoa bao sân. Đứng lên tường hoa nhìn bầu
trời trong xanh bỗng phát hiện mảnh lưỡi liềm mỏng manh màu trắng bạc. Ôi,
trăng. Trăng của tôi tự thuở còn thơ. Trăng đã cùng tôi vào thơ, vào nhạc.
Trăng. Nhưng trăng ơi, đâu rồi màu vàng óng ả dịu dàng mơ mộng. Đâu rồi Hằng
nga, đâu chú Cuội ngồi hóng mát dưới gốc cây đa .
Trăng .Trăng đấy ư ? Không chỉ “ trăng thượng tuần lẻ loi còn một nửa ”, giờ đây giữa bao la bát ngát của vũ
trụ trăng chỉ còn một mảnh như chiếc liềm đã mòn vẹt. Phần cong của lưỡi liềm
quay lai với mặt đất thân yêu trông như cái lưng còng của kẻ già nua. Giữa bầu
trời xanh bao la, giữa nắng trưa trăng cuối tháng nhạt nhòa, có phần lạc
lõng. Những vì sao không chịu nổi sự chói chang của ánh sáng mặt trời đã trốn
đi đâu hết . Những dải mây đã bao đời, đêm thanh vây quanh như chiếc khăn voan
tô điểm cho trăng thêm duyên dáng giờ cũng lơ đãng bay về quanh mấy đỉnh núi
cao. Mây trắng bạc bẽo không còn chút nghĩa tình lặng lẽ bay qua gần trăng như
không hề quen biết. Bầu trời xanh đêm đầu tháng, giữa tháng chỉ được biết đến
khi có trăng lên thì bây giờ mải mê khoe sắc, quên hẳn người bạn thủy chung
muôn đời làm đẹp cho mình, giờ chỉ là nơi để trăng nhờ đó gắng gượng giữ lấy
màu trắng bạc giữa ban ngày, Trăng vẫn còn đó mà như không có trăng giữa bầu
trời này. Trăng gầy gò, nhạt nhòa trong ánh sáng mặt trời. Trăng cô đơn,
lẻ chiếc , an phận , lặng lẽ mờ dần giữa trưa mùa thu đã bao người từng dồn hết
tâm lực ngợi ca.
Viết những dòng này bởi tình cờ bắt gặp trăng giữa ban ngày, cuối tháng .Tôi
không có ý ám chỉ một điều gì giữa trăng với cuộc sống, còn bạn hiểu thế nào,
tùy nhé .
Ngừng tay trên bàn phím, chạy ra
sân tìm mãi, chỉ còn lại một mảnh bạc mờ mờ gần cuối chân trời. Ôi trăng
cuối tháng .
12
giờ 35 ngày 10-9
NC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét