Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2016

NHỮNG “ ĐỨA CON ” SINH RA TỪ TRONG ĐÊM

Đêm
Trời trở lạnh, thời tiết thay đổi, thao thức không ngủ. Không ngủ được, chẳng lẽ để phí hoài thời gian. Phải chống lại thời gian buồn tẻ của đêm dài. Còn chút sức tàn nào còn phải cố gắng, “ viết “, sửa chữa từng câu thơ trong bộ nhớ. Nhẩm đi nhẩm lại thế là thuộc dần, hôm sau viết lại, sửa lần cuối, thế là những “  đứa con” tinh thần được sinh ra từ trong đêm :

KÝ ỨC

Mênh mang ký ức thời xa tít
Lối cũ chiều mưa đợi người về
Đường làng lầy lội màn đêm xuống
Hun hút gió lùa dạ tái tê.


TÌNH ĐẦU

Đưa em về đến ngõ sau
Dùng dằng muốn ở thật lâu chẳng rời
Khát khao môi được kề môi
Mà không dám để lỡ rồi xa nhau.

Lên xe hoa em về đâu ?
Mãi trong ký ức bên nhau một thời .


                       12- 2016

Không có nhận xét nào: