Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017


QUÊ MẸ THANH CHƯƠNG

Gốc bưởi cuối vườn cây khế góc sân
Mít mật ngọt, dứa thơm, quýt đỏ
Mận đơm khuy xuân  đã về trước ngõ
Mảnh vườn xưa gắn bó tuổi thơ tôi

Quê mẹ Thanh Chương yêu quý muôn đời
Dòng Lam như giải lụa mềm ôm Trường Sơn hùng vĩ
Nửa thế kỷ rồi, xa quê từ ấy
Cứ mỗi độ xuân về da diết nhớ quê hương

Tương Nam Đàn và nhút Thanh Chương
Trai Cát Ngạt , gái Đô Lương đã là thành ngữ
Võ Liệt, Hạnh Lâm tên tuổi vào lịch sử
Mãi hào hùng tiếng trống Xô viết Nghệ An

Về thăm quê tình yêu dâng tràn
Xe bon trên con đường xưa chân trần, lầy lội
Đường Hồ Chí Minh thênh thang thay đường mòn mở lối
Cho xe ra chiến trường tiếp sức người, vật lực giải phóng miền Nam

Những chiếc cầu thơm mùi sơn vượt sông Lam
Thay bến đò ngang nối đôi bờ một dải
Câu ví dặm lắng sâu như  huyền thoại
Luôn gọi ta về xứ Nghệ, Thanh Chương

Dẫu đi xa nhưng hình bóng quê hương
Vẫn theo ta suốt đời, với bao nỗi nhớ
Nước chè chát Minh Sơn, khoai lang vàng La Mạc
Măng chợ Chùa , ngon cá Mát  sông Giăng.

Nghe câu ca “ Thanh Chương mời bạn về thăm ”
 “ Khúc hát sông quê ”, “ Quê mình nhớ lắm ”
Quên sao được bao tình sâu nghĩa nặng
Chân chất, thuỷ chung sâu lắng tự bao đời.

Đất nước mình con đã đến bao nơi
Đâu cũng đẹp nhưng chẳng đâu hơn thế
Đâu cũng đẹp nhưng không thể sánh bằng quê mẹ
Bởi quê hương là MÁU - THỊT - NGHĨA - TÌNH.

                    ( Viết nhân ngày giáp Tết và tri ân quê hương TC )
                                           1-2017
                                             NC





Không có nhận xét nào: