LỚP NGƯỜI THỜI I TỜ
Ngày còn đi làm, tôi được Sếp giao nhiệm vụ đưa một đoàn cán bộ đi công tác phía Nam. Sau buổi làm việc, một Phó Trưởng đoàn phía bạn gặp tôi tâm sự bởi nghe tôi nói tiếng trọ trẹ của vùng Quê Choa. Hoá ra, anh và tôi là đồng hương tỉnh, học cùng khoa, cùng khoá thời ở trường Đại học. Nói học cùng khoa, cùng khoá nhưng ngày ấy mỗi lớp học phải sơ tán ở mỗi bản cách nhau vài cây số. Ra trường mỗi người công tác một phương đã mấy chục năm nên đối diện chúng tôi vẫn chẳng nhận ra nhau. Chia tay chỉ để lại tấm hình chụp chung, số máy điện thoại và lời mời xã giao khi có dịp ghé thăm nhau. Nói xã giao bởi tôi và anh sống cách nhau khoảng 1820 cây số.
Rồi đến ngày ai cũng nghỉ việc. Ai cũng viêm màng túi bởi thu nhập ba cọc ba đồng. Thế mà đúng 15 năm sau, anh với một số bạn bè cùng lớp tìm đến thăm vợ chồng tôi ở nơi sơn cùng, thuỷ tận.
Khi nói về anh, tôi bảo vợ tôi : Anh là Trưởng … , anh vội xua tay : Không là Phó.
Thực lòng, tôi không phô trương cho bạn mà 15 năm trước khi gặp nhau, anh là cấp Phó, cấp Trưởng của anh tuổi cao hơn anh, sau bao nhiêu năm tôi nghĩ nói quá một tí đề phòng sự thay đổi ! Mà có giới thiệu sai với vợ cũng chẳng sao.
Nhắc kỷ niệm này tôi muốn thể hiện tấm lòng trân trọng thế hệ lớp người thời i tờ. Lớp người mà cái gì không phải của mình, họ không thể nhân, dù đó chỉ là danh hiệu ảo .
Lớp người thời I tờ đa số là thế.
Lớp người thời @, đa số thế nào, xin bạn bè viết tiếp .
Lớp người thời I tờ đa số là thế.
Lớp người thời @, đa số thế nào, xin bạn bè viết tiếp .
Tháng 8- 2018
NC
NC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét