Thứ Ba, 4 tháng 9, 2018

CÓ MỘT CHIỀU THU
Xuất xứ bài thơ : Chiều đầu tháng 9, đạp xe một mình qua cánh đồng Cả, về Thượng Long, Nga Hoàng, Hưng Long. Khi qua nhà ông Đặng Đức Thụ, bạn cũ, từng làm việc cùng cơ quan đã mất gần hai chục năm rồi. Con gái theo chồng, vợ theo con trai trông cháu tận Sài Gòn nhưng hài cốt ông chưa đưa về quê nên ngôi nhà cũ vẫn còn đó làm chỗ đi về thắp nén hương ngày giỗ, tết. Ngôi nhà ảm đạm, hoang tàn cô quạnh. Gần hai chục năm thôi mà giờ mấy ai còn biết đến tên ông.Vẫn biết quy luật tạo hoá, xã hội là vậy, Thương bạn, ngẫm mình cũng sẽ đến ngày như thế nên mấy dòng này nảy sinh trong đầu trên chặng đường đạp xe sau đó. Về nhà ghi cảm xúc lên face trong hoàn cảnh trời đầy mây và lòng nặng trĩu. Mong bạn đọc cảm thông.
Mây xám xịt như chì
Úp trên đầu
Nặng trĩu
Ta và xe
lang thang
đường quanh co khúc khuỷu
Ngõ hẻm,
hang cùng
theo bánh xe lăn
Ngôi nhà cố nhân
Hoang tàn, xác xơ cỏ dại
Nấm mộ lẻ loi bên đường
Bơ vơ
hoang hoải
Đôi chân
quay tròn vòng quay
Vòng đời
vòng tạo hoá
Như dòng nước trôi
như gió
như mây
Có một chiều thu,
chiều nay
2- 9- 2018
NC

Không có nhận xét nào: