Cái bắt tay và những gói mì tôm
Nhân dịp về công tác tại huyện, bạn tôi gọi điện đến thăm và báo tin đang ở nghỉ ở khách sạn X. Tôi vội phóng xe đến theo địa chỉ hướng dẫn. Do khác giới nên chúng tôi ngồi nói chuyện tại phòng lễ tân. Ngoài hai chúng tôi còn nhiều người trong đoàn công tác cùng bạn mà tôi đều quen biết. Đang vui vẻ chuyện trò, có nhiều người khác tiếp tục vào phòng lễ tân. Trong đoàn có một người chừng ngoài bốn mươi hoặc gần năm mươi. Rất khó đoán tuổi vì mặt đỏ tím tái do uống nhiều bia rượu. Miệng luôn nở nụ cười vẫn không dấu được nét u tối trên vầng trán và đôi mắt ti hí. Ông đi bắt tay khắp lượt với mọi người có mặt trong phòng. Nghĩ là trưởng đoàn công tác của bạn nên khi ông đến, tôi cũng đáp lại cái bắt tay xã giao. Rồi ông vừa đi vừa giơ cao tay vẫy chào tạm biệt để bước thẳng vào phòng hát karaoke.
Quay sang hỏi bạn ông ấy là ai? Bạn tôi trả lời không hề biết vì không là thành viên trong đoàn cùng công tác. Một người ngồi gần nói với chúng tôi rằng ông là xếp phó của huyện Y đến giao lưu và trao đổi kinh nghiệm chỉ đạo phong trào văn hoá.
Hai chúng tôi nhìn nhau. Không nói ra nhưng ai cũng thầm nghĩ cái văn hoá bắt tay của ông phó nọ. Gặp nhau, dù không biết họ là ai mà miệng cứ cười toe toét, tay chạm tay, rất thành thục nhưng hững hờ . Và sau cái bắt tay nọ có để lại điều gì cho người giơ tay ra chạm vào bàn tay ông.
Tôi chia tay bạn và hẹn gặp lại nhau trong thời gian bạn đang lưu lại trong chuyến công tác mấy ngày liền. Chúng tôi nắm tay nhau ấm cúng và lưu luyến. Tôi vội phóng xe về để kịp nghe bản tin thời sự đưa tin về lũ lụt miền Trung. Vừa theo dõi bản tin tôi vừa hình dung một tiệc rượu tràn trề, nụ cười, cái bắt tay, phòng hát karaoke và những gói mì tôm phân phát dè xẻn cho đồng bào miền trung đang ngập trong nước lũ.
Những ngày tháng 10 năm 2010
Trường Giang
Quay sang hỏi bạn ông ấy là ai? Bạn tôi trả lời không hề biết vì không là thành viên trong đoàn cùng công tác. Một người ngồi gần nói với chúng tôi rằng ông là xếp phó của huyện Y đến giao lưu và trao đổi kinh nghiệm chỉ đạo phong trào văn hoá.
Hai chúng tôi nhìn nhau. Không nói ra nhưng ai cũng thầm nghĩ cái văn hoá bắt tay của ông phó nọ. Gặp nhau, dù không biết họ là ai mà miệng cứ cười toe toét, tay chạm tay, rất thành thục nhưng hững hờ . Và sau cái bắt tay nọ có để lại điều gì cho người giơ tay ra chạm vào bàn tay ông.
Tôi chia tay bạn và hẹn gặp lại nhau trong thời gian bạn đang lưu lại trong chuyến công tác mấy ngày liền. Chúng tôi nắm tay nhau ấm cúng và lưu luyến. Tôi vội phóng xe về để kịp nghe bản tin thời sự đưa tin về lũ lụt miền Trung. Vừa theo dõi bản tin tôi vừa hình dung một tiệc rượu tràn trề, nụ cười, cái bắt tay, phòng hát karaoke và những gói mì tôm phân phát dè xẻn cho đồng bào miền trung đang ngập trong nước lũ.
Những ngày tháng 10 năm 2010
Trường Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét