ĐỜI
Đời như một kiếp phù du
Vật vờ sống giữa mịt mù biển khơi
Tham, sân , si cũng chỉ rồi
Tan thành cát bụi ở nơi vĩnh hằng
Sống sao đẹp như trăng rằm
Tình yêu thương tựa lõi trầm tỏa hương
Dẫu tan nát vẫn còn vương
Nghìn năm giữ một tiếng thơm : làm người
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét