Là
thầy giáo nhưng tôi đã “ mất dạy “ từ lâu. Do không có giáo viên, một cơ sở
giáo dục nhờ tôi tham gia giảng dạy để đảm bảo hoàn thành chương trình năm học.
Câu chuyên trên đường về giờ tan học làm tôi Day dứt.
Tình cờ
Tan giờ học
Về chung đường , hỏi chuyện cô trò nhỏ
Biết bố mẹ chia tay không còn chung sống nữa
Hai chị em nương tựa với ông bà
Sáng đến lớp cùng bạn bè
chiều lo giúp việc nhà
Thân bé nhỏ, em đã mười sáu tuổi
Đã bao ngày lòng tôi tự hỏi
Hỡi những người làm cha làm mẹ ở trên đời
Tình cảm gia đình
Trách nhiệm vứt đâu rồi … ?
Và bao thầy cô ngày ngày trên bục giảng như tôi
Đã hiểu gì nỗi niềm
Của bao trò nhỏ ?
Hiển hiện giữa cuộc đời còn bao nỗi khổ
Hiển hiện giữa cuộc đời còn bao dấu hỏi trong tôi.
3 nhận xét:
Đọc bài Day dứt của anh thật cảm động vô cùng , nếu ai cũng có cảm nghĩ và trách nhiệm thì cuộc đời này làm gì có những em bé đáng thương như vậy phải ko anh , chúc anh cuối tuần luôn hạnh phúc bên người thân anh nhé !
Cam ơn DNT ghé thăm và đồng cảm
Chúc anh tối ngọt ngào yêu thương !
Đăng nhận xét